Thỉnh thoảng đi lướt web đọc đc nhiều thông tin khá thú vị muốn đc chia sẻ và bàn luận và 88888 zới mọi ng wá , mà hông lẽ mỗi lần như vậy lại mở một topic mới ?? Giờ milk lập một topic những chuyện kì lạ , tin tức hấp dẫn nóng bỏng , thời sự trong và ngoài nước ... nói chung tất tần tật những gì hay , lạ , mà mọi ng mún chia sẻ và bàn tán nha . Có thể là tin tức giật gân , tin chính thống , tin ... zịt hehehe vì chủ yếu bàn luận cho zui mà , tin con zịt thì sẽ mổ xẻ coi nó ... zịt cỡ nào :leuleu:nhưng khuyến khích nhưng nguồn tin có tính chân thật và tin cậy chút nha ^^ Milk xin tiên fong trước một chuyện milk thấy là khá cool mà hum nay lụm đc ah : Chùm ảnh: Những thứ đẹp nhất thế giới : - Bé gái đẹp nhất thế giới là ai? Ngôi nhà đẹp nhất thế giới nằm ở đâu? Thành phố nào được mệnh danh là thành phố đẹp nhất?... 1. Bé gái đẹp nhất thế giới: bé Fatima đến từ Morrocco (iu quá đi!) 2. Cây cầu đẹp nhất thế giới, ở Nhật Bản 3. Thác nước đẹp nhất thế giới, thác Niagra ở Mỹ & Canada 4. Ngôi nhà đẹp nhất thế giới, tọa lạc ở Barcelona, Tây Ban Nha. Chủ nhân của nó chính là cầu thủ bóng đá nổi tiếng Ronaldhino. 5. Thành phố đẹp nhất thế giới Vancouver, Canada 6. Loài ngựa đẹp nhất thế giới ở A-rập. 7. Loài thực vật đẹp nhất thế giới. Trông nó thực sự rất giống giọt sương còn vương trên lá. 8. Cậu bé đẹp nhất thế giới - danh hiệu này thuộc về bé trai đến từ Pakistan. Cuộc thi được tổ chức năm 2007 tại Australia, khi đó, baby boy này mới 1 tuổi 9 tháng. 9. Đôi mắt đẹp nhất thế giới: đôi mắt của bé gái đến từ Afghanistan. Nguồn : Kênh 14
Nghệ thuật siêu đẳng: Tranh phản xạ "Anamorphoscope" là 1 thuật ngữ mĩ thuật, hiểu nôm na là nếu 1 tấm gương hình nón hay hình trụ đặt trên 1 bức tranh biến đổi hình ảnh méo mó thành ảnh 3 chiều có thể nhìn thấy từ nhiều góc khác nhau. Những hình ảnh biến dạng này được vẽ trên một bề mặt phẳng và đặt xung quanh là gương. Bằng cách nhìn vào trong gương, bạn sẽ thấy những hình ảnh xuất hiện lại không hề méo mó. Hình thức này từng rất thịnh hành và phổ biến trên thế giới vào thế kỉ 17 và 18. Ban đầu chúng được phát minh ở Trung Quốc, sau đó được đưa sang Ý vào thế kỉ 16, đúng thời kì phong trào văn hóa Phục Hưng đang thống trị hội họa thế giới. Được thiên tài Leonardo da Vinci quan tâm, chúng khiến ông lao vào nghiên cứu để có thể lĩnh hội và trở nên tinh thông về 3D trước khi khám phá ra "anamorphosis” (*) ở dạng xiên. Chú thích: (*) Anamorphosis, trong hội họa, là những biến đổi vật qua phản xạ trong gương. Còn Anamorphism là một khái niệm từ ứng dụng thiết thực dựa trên cơ sở học thuyết phạm trù. Giới hạn này bắt nguồn từ các từ của Hy Lạp: ανα - (hướng lên ) + morphism (từ tiếng Hy Lạp "μορφή" nghĩa là hình thù). Nguồn : Kênh 14 .
Chùm ảnh tuyệt diệu về loài Hoa Con Vẹt Ngắm kỹ vào nhá, không phải 1 con chim hay 1 chú vẹt sặc sỡ đâu. Nó là 1 BÔNG HOA đấy! (Tuyệt đối không hề có bàn tay của Photoshop ở đây). Loài hoa độc đáo này chỉ sinh trưởng, phát triển tại 1 vùng đất nhỏ ở Thái Lan (gần Trường Mai), vùng Burma (Myanmar) và trên 1 khu vực khác phía Đông Ấn Độ. Tên của nó là Hoa Ngọc Thiên Điểu (hay Thiên Lộc Điểu), tên khoa học là Impatiens psittacina. Nhưng bạn có thể gọi nó 1 cách đơn giản là hoa Con Két (hoặc Con Vẹt). Hoa Con Két được E.D. Hooker, một nhà thực vật học người Anh, phát hiện ra vào năm 1901. Nhìn nó rất giống 1 bông phong lan nhưng nó không được xếp vào họ nhà hoa lan Ngoài hình dạng đặc sắc, nó còn quý giá ở điểm: loài hoa này rất khó nhân giống để phát triển. Vậy nên, bạn cứ từ từ thưởng thức vẻ độc đáo của Hoa Ngọc Thiên Điểu và tha hồ thích thú trước tài sáng tạo của thiên nhiên nhá.
3. Thác nước đẹp nhất thế giới, thác Niagra ở Mỹ & Canada <== tháng 4 này anh sẽ đi Toronto, hi vọng có time đi coi cái thác này :gaicam: 5. Thành phố đẹp nhất thế giới Vancouver, Canada <== anh đang ở đây nè :hoanho::hoanho:
ack ack 2 trong số những thứ đẹp nhất thế giới anh đều đã / sắp đc chiêm ngưỡng :khong::bun::bun::bun: sao mà anh sướng wá zậy ghen tị wá đi huhu Đi rùi nhớ show hình thiệt zìa cho em coi nha ( cái kia là " hình web " hihi :detien: )
Một câu chuyện buồn ghê , không biết thật hay ko nhưng đọc thấy buồn lắm :( Đó là câu chuyện về đôi tình nhân trẻ chia tay đúng ngày 14-2. Hôm đó là thứ 6, ngày 14-2-1867, đôi tình nhân đứng trên chiếc cầu ở Sefton Park, thành phố Liverpool, nước Anh. Họ là William Robert D'Onston và Alice Harwood. Hôm đó là ngày lễ tình yêu nhưng không khí toát lên một vẻ u buồn ảm đạm. Đó là buổi tối cuối cùng của đôi tình nhân trẻ. Chỉ ít phút nữa thôi, họ sẽ đường ai nấy đi. William sinh trưởng trong một gia đình thượng lưu. Cha mẹ anh vừa ép anh phải cưới một cô gái quyền quý khác, sao cho môn đăng hậu đối. Anh không thể tiếp tục với Alice được nữa. William khóc và nói với Alice anh không thể yêu cô, mối tình của họ phải chấm dứt tại đây. Alice không nói gì. Cô đứng lẳng lặng và nhìn xuống mặt nước. Rồi cô quay ra và hôn William, đôi mắt cô cũng ướt đẫm nước mắt. Cô nói với người mình yêu: “Hãy làm cho em một điều cuối cùng này. Chỉ một điều này thôi.” "Hãy hứa rằng anh sẽ quay lại đây để gặp em sau đúng một năm nữa, đúng ngày này, đúng giờ này." - Alice nói. William không hiểu lắm về lời đề nghị của Alice. Nhưng lúc đó trái tim anh đang ngập trong nỗi buồn vô tận. Anh đáp lại: “Được. Nếu còn sống, nhất định anh sẽ đến.” "Không! Hãy nói rằng dù sống hay chết anh cũng sẽ đến!" - Alice hét lên. "Đừng quá đau buồn" - William nói. Anh cố gượng cười, đưa tay nắm lấy bàn tay người mình yêu. “Đúng một năm nữa, vào đúng giờ này, dù sống hay chết, chúng ta sẽ gặp nhau ở đây” – anh nói. Cây cầu định mệnh nơi cặp tình nhân gặp nhau. Đúng 12 tháng sau, William và Alice cùng đến chỗ hẹn như lời hứa năm xưa. William nói với Alice rằng anh đã có gia đình và bây giờ anh không thể nghĩ đến cô được nữa. Alice thì không như vậy. Cô vẫn yêu anh tha thiết. Lại một lần nữa, Alice cầu khẩn. Cô xin anh hãy gặp cô một lần nữa, chỉ một lần nữa thôi, vào đúng ngày này, ngày 14-2, sau một năm nữa. William nói rằng anh không thể làm thế được, anh đã có gia đình và thề rằng sẽ suốt đời chung thủy với người vợ của mình. Alice khóc, cô vừa khóc vừa cầu xin William. Cô nhắc lại những kỷ niệm ngày xưa, những lời hứa mà anh đã nói với cô. William động lòng. Lại một lần nữa, anh đồng ý. Nhưng đây sẽ là lần cuối cùng. Lại như lần trước, hai người sẽ hẹn gặp nhau trên chiếc cầu này vào ngày 14-2. Tháng 2 năm 1869, William gặp phải một tai nạn. Anh chịu một chấn thương nặng ở chân. William không thể đi lại nếu không có sự giúp đỡ của chiếc nạng. Ngày hẹn đã tới, William không biết làm thế nào mình có thể đến điểm hẹn với chiếc chân thế này. Nhưng vẫn giữ lời, vẫn cố đến bằng được điểm hẹn. Người quản gia của gia đình anh, Bob, đồng ý đi theo giúp đỡ. Người quản gia này biết hết chuyện tình đau khổ của đôi tình nhân. Bob là người đẩy xe cho William. Bob giúp William đứng dậy. Anh đứng đó, trên chiếc cầu định mệnh, chờ Alice. Nhưng lần này anh không có chút kiên nhẫn nào hết. William hét lên với Bob: "Tại sao tôi lại phải đứng đây để chờ đợi một người con gái mà tôi không còn quan tâm đến nữa cơ chứ?”. Người quản gia không nói gì. Nhưng cùng lúc, từ đằng xa, bóng dáng Alice xuất hiện. "Đúng giờ đấy chứ." William nghe tiếng Alice thì thầm. Alice tiến đến phía người cô yêu. Nhưng cô cứ bước những bước liên tiếp không dừng lại. Sợ rằng Alice va vào mình, William đưa tay ra, định ôm đỡ cô vào lòng. Nhưng cánh tay anh đi xuyên qua người cô. Alice quay sang thì thầm trong sự ngạc nhiên tột độ của William: “Dù sống hay chết...”. William nhìn Alice bước đến cuối cây cầu rồi biến mất. "Bob!" - William òa khóc - "Người nào vừa đi qua đấy?”. Bob nói không có ai cả, nhưng Bob nghe được tiếng những bước chân. Ngày hôm sau, William cố tìm đến gia đình Alice để làm rõ mọi chuyện. Anh đến con phố Huskisson để gặp gia đình cô. Khi nghe chuyện, bố mẹ Alice đều khóc, họ nói rằng cô con gái của họ đã chết đêm qua rồi. Alice chết ngay trước lúc nửa đêm, chỉ vài tiếng trước giờ hẹn với William. William không thể tin vào những gì mình nghe thấy. Cô y tá ở bên cạnh Alice trước lúc cô qua đời kể lại rằng trong những giây phút cuối đời mình, Alice cứ lặp đi lặp lại câu nói: "Dù sống hay chết, tôi cũng phải đến cây cầu để gặp William...". Người ta nói rằng hàng năm cứ đúng ngày lễ tình yêu 14/2 trên cây cầu kia, người ta lại thấy bóng dáng của Alice. Cô đến vì cuộc hẹn với người cô yêu. Và đó mãi mãi là câu chuyện về mối tình đau khổ của hai người yêu nhau nhưng không bao giờ đến được với nhau.
Vấn đề này cũng nóng hổi đây sao ko ai thích bàn vậy :sun: VietNamNet - "Biển của ta, đảo của ta!" nhìn từ một triển lãm ảnh
Chùm ảnh: Nhà hàng giống hệt... bệnh viện (Dân trí) - Tại nhà hàng bệnh viện ở Latvia, y tá sẽ phục vụ thực khách những món ăn mô phỏng các bộ phận cơ thể người như tay, mũi, lưỡi… Các nữ nhân viên phục vụ trong trang phục giống hệt nữ y tá nhằm cố gắng tái hiện không gian của một bệnh viện. Còn nhân viên đứng quầy bar đóng giả các bác sĩ phẫu thuật. Nếu thực khách muốn được phục vụ giống bệnh nhân, các tiếp viên luôn sẵn sàng. Các dụng cụ nấu ăn cũng giống hệt bệnh viện. Thay vì dùng thìa, dĩa, thực khách sẽ sử dụng những vật dụng như kéo, dao mổ... khi ăn. Tất cả các loại đồ uống đều được đựng trong các ống thí nghiệm. Chủ nhà hàng, bà Marita Bundule, hi vọng Hospitalis Restaurant là nơi mọi người có thể nếm trải những giờ phút trong bệnh viện nhưng với tâm trạng vui vẻ và thưởng thức một bữa ăn ngon. Phòng vệ sinh. Hộp đựng card visit của nhà hàng. Trước cửa nhà hàng Hospitalis Restaurant. Nguồn : dantri.com