chu cha quơi. bánh kem bự quá chị ơi e ăn không hết. he he he. sao chị biết Ngancute hay zậy. nắm được điểm yếu rầu huhu.
Đi w ghẹ nó zị đó chứ đi w zợ zìa là xìu lìn :071: Nó đi "hấp hối" w ghẹ nó ở ĐL đó chị :3eb4e7b3: Thì coi như tẹp thể dụ tay đi cho nó fe, mau có chuột, dạo nì chưa ja mờ khó tính wa nha, coi chừng ế á :071:
Ta mà ế đc à :026::026::026:, đang tập khó tính để còn làm ăn chớ @sún: hềnh hôm nay đâu cưng ???? @ná: hẻm sợ vợ nó mò vào đây à :th_111_::th_111_:
đi lên núi luyện công tu thàng chín quả nhưng mới 8quả là bị đuổi rồi:33c4b951: cha này chưa thấy mẹt trên am nhá:th_111_: hiểu ta chỉ có sún mà thoai mi ế chắc rồi ku hôm nay sún làm ta muốn lên máu luôn :5c745924:
Đường lên xứ Thượng buổi sơ khai, Ngàn thông xanh ngắt gió mây bay, Thung lũng ủ ê màu đất đỏ Đà Lạt mù sương suốt tháng ngày. Giữa núi hồ xanh tựa tráng gương, Như còn văng vẳng tiếng khóc thương, Của người trinh nữ năm xưa ấy, Bên nấm mồ hoang rũ bên đường. Một mối tình xưa được kể rằng: Chuyện cô giáo Thảo tuổi tròn trăng, Ngây thơ trong trắng như màu giấy, Của tuổi mộng mơ bóng chị hằng. Một buổi chiều xưa bên mái trường, Đoàn quân đóng lại ở bên đường, Có người lính trận tên Tâm ấy, Áo bạc phong trần nhuộm gió sương. Nhà chàng ở tận Cửu Long Giang, Vườn tược xum xuê, ruộng chín vàng, Quê hương khói lửa mùa chinh chiến, Khoác áo chinh y giữ buôn làng. Từ ấy rừng thông rộn nắng vàng, Trong lòng cô giáo buổi xuân sang, Thương người lính trận phong sương ấy, Bên dãy đồi thông gió bạt ngàn. Rồi những hoàng hôn, mây tím bay, Những đêm ngồi dưới ánh trăng đầy, Lắng nghe đôi nhịp tim thổn thức, Thấm lạnh sương về trong ngất ngây. Rồi tiếng đoàn quân bước dập dồn, Ngậm ngùi lệ tiễn đến cuối thôn, Ôm nhau ước hẹn bao dâu bể, Nguyện giữ lời thề, dạ sắt son Nào biết rồi đây mãi lỡ làng Mấy mùa thu chết, mấy xuân sang, Bóng người con gái hao gầy quá, Bền dãy đồi xưa sắc võ vàng. Dưới cội thông già ánh trăng tan, Ngồi bên mà lệ thảm tuôn tràn, Được tin người lính nghe cha mẹ, Cưới vợ giàu sang, nỡ phụ phàng! Ôm mối tình đầu, khóc trái ngang, Trăng về đưa tiễn mảnh hồn hoang, Đồi thông chôn xác người trinh nữ Mới chớm vào yêu đã vội tàn. Được tin nàng mất lúc đông sang, Người lính ngày xưa đến mộ nàng, Quỳ ôm đất lạnh than khóc mãi, Theo mối tình xưa xuống suối vàng Chôn người lính trẻ cạnh bên nàng, Bên hồ Than Thở chút khói nhang, Đồi Thông Hai Mộ ghi chứng tích, Một mối tình son trót lỡ làng...