Nếu ăn "phở" nhiều tới mức độ trở thành khách quen, ta có thể ăn… thiếu. Còn nếu không đưa tiền lương và nộp, "cơm" sẽ dừng ngay. Đàn ông thèm "phở" vì ít được ăn "phở". Muốn ăn phở nhất là "phở" đặc biệt, phải có tiền, xe hoặc vừa có tiền vừa có xe. Trong khi "cơm" ngày nào cũng được ăn và phải ăn. Đàn ông dùng "cơm" ở nhà trong không khí quen thuộc ấm áp đến nhàm chán, còn dùng "phở" ở xa nhà trang trí lạ mắt, đôi khi đẹp mắt và có cả âm nhạc. No thì rất khó ăn thêm cơm, còn phở no tới mấy cũng có thể làm thêm một tô cũng chẳng sao. Ăn "phở" xong là đứng dậy, đi ngang hoặc ngồi, nằm một chút là tùy. Còn ăn cơm xong nhiều khả năng phải thu dọn và rửa bát đĩa. "Phở" không quán nào giống quán nào, thậm chí là không tô nào giống tô nào. Còn "cơm" thì có khi bao nhiêu năm vẫn thế chỉ có nguội hơn. "Phở" có thể ăn chung với bạn bè. "Cơm" thì rất ít, phần lớn là ăn chung với… bà nấu cơm. Lúc ăn "phở", dễ dàng yêu cầu thêm tý hành, tý bánh hoặc thêm tý ớt cho mặn nồng, thêm cả nước "béo". Còn "cơm" có gì trên mâm hãy xơi nấy, yêu sách lôi thôi còn bị mắng hoặc bị gắt gỏng “không ăn thì thôi”. Ai gắt xin tự hiểu. Phở tuy cùng một chỗ nhưng có thể tái, chín, nạm, gân.. tùy ta quyết định. Cơm thì do người nấu cơm quyết định, đàn ông chỉ có chấp hành. Bỏ tiệm “phở” này dễ dàng tìm tiệm “phở” khác. Còn bỏ “cơm” thì phức tạp vô cùng. Cuối cùng thì “phở’ lúc nào cũng nhiều nước hơn “Cơm”, dễ húp hơn cơm, cơm muốn có nước thì phải thêm canh, phức tạp.
Tình hình là hum bít giáo chủ nhà mềnh đã lèm chiện j đắc tội để giáo chủ fu nhân fai hạ bút viết bài nì í nhỉ :afd371da:
Giáo chủ nhà mình thì chưa có dấu hiệu vẫn đang rất mẫu mật, còn tương lai thì chưa biết, nhưng bài viết trên chắc là suy nghĩ tâm đắc của tất cả các ông nhưng k dám nói ra thôi. Bới vậy phụ nữ chúng ta khi bắt đầu bước qua hàng 4 phải chuẩn bị các biện pháp đề phòng thôi.