Zhou Fei ăn xin trên đường phố Trùng Khánh. Đứng bên cạnh một chiếc vali dán mã số của các sân bay, Zhou tính phí 1 nhân dân tệ (tương đương 3.300 VNĐ) mỗi người nếu muốn chụp ảnh lưu niệm với anh và 100 nhân tệ nếu chụp ảnh tập thể. Mặc dù luôn có nhiều người chụp ảnh cùng anh mà không trả tiền, Zhou vẫn tỏ ra bình tĩnh và thường cứ nửa phút lại thay đổi tư thế. Rất ít người tin rằng Zhou là một kẻ ăn xin. Zhou đã sống cuộc sống lang thang kể từ năm 14 tuổi. Người đàn ông 40 tuổi mới chỉ tốt nghiệp tiểu học và không thể tìm một công việc ổn định. Năm ngoái, anh quyết định hành nghề ăn xin chuyên nghiệp. Với bộ dạng thế này, ít người tin rằng Zhou là một kẻ ăn xin. Bộ vest trị giá 4.000 tệ của Zhou chỉ được sử dụng mỗi khi anh hành nghề ăn xin. Khi không ăn xin, anh mặc các bộ quần áo khác vì sợ rằng bộ “đồng phục” kia có thể nhanh cũ. Trước khi đi ăn xin, Zhou xịt một chút nước hoa lên người và chi tiền để làm kiểu tóc dựng đứng. Sau mỗi buổi ăn xin, anh thường tìm một nhà trọ có dịch vụ tắm nước nóng. Ngoài việc tính phí mỗi lần chụp ảnh, Zhou cũng ra giá 800 tệ nếu ai đó muốn ngồi ăn cùng anh, 10.000 tệ cho mỗi lần xuất hiện trên truyền hình và 100.000 tệ cho mỗi lần quảng cáo cho một thương hiệu. Zhou sở hữu một loạt vé máy bay, chứng tỏ anh đã tới thăm vài thành phố lớn, trong đó có Ôn Châu, Nam Kinh, Vũ Hán và Hải Khẩu. Anh cũng lên kế hoạch thăm mọi miền đất nước trong tương lai. Kiểu tóc cá tính của Zhou. Thu nhập hàng ngày của Zhou không cố định, tuỳ thuộc vào thành phố và điều kiện thời tiết. Thỉnh thoảng, anh có thể kiếm được tới 1.000 tệ mỗi ngày, nhưng cũng có khi chẳng kiếm được đồng nào. Tại Trùng Khánh, chặng dừng chân thứ 7 trong chuyến hành trình khắp cả nước, thời tiết mưa gió đã khiến Zhou không làm ăn được gì và anh mất khoảng 100 tệ mỗi ngày. Vì thế, anh tạm đổi nghề và trở thành nhân viên an ninh để tiết kiệm cho chuyến đi. Nơi tuyển dụng Zhou, một công ty quản lý bất động sản, cũng đồng ý rằng anh có thể tiếp tục hành nghề ăn xin sau giờ làm. “Khi đi làm, tôi ăn mặc giống một nhân viên an ninh và tôi phải làm tốt công việc này. Cũng giống như vậy, tôi cũng phải đóng vai một người ăn xin thật tốt khi mặc bộ vest”, Zhou tâm sự. Zhou nổi bật giữa phố. Zhou lên kế hoạch tới Thành Đô sau khi tiết kiệm đủ tiền, nhưng cho biết anh có thể lại tìm việc làm tại Trùng Khánh sau khi kết thúc các chuyến đi khắp Trung Quốc. Tuy nhiên, mục tiêu cuối cùng của anh là thiết lập một quỹ từ thiện của riêng mình. Anh muốn giúp đỡ các nghệ sĩ tài năng nhưng chưa được biết đến bằng việc thành lập một nhóm hành động và dàn dựng các tiết mục biểu diễn. “Tỷ phú Chen Guangbiao có thể làm những công việc từ thiện lớn, vậy tại sao tôi lại không thể làm những việc nhỏ?”.