Thùy Dương có dáng người cao đẹp, nước da trắng và khuôn mặt được trang điểm đậm, nhìn lúc nào cũng rực rỡ, chải chuốt, nhưng dưới lớp son phấn ấy là một khuôn mặt mệt mỏi, một tâm hồn trĩu nặng đến tuyệt vọng, chán nản. Dương bị lực lượng Công an quận Long Biên, Hà Nội bắt vào lúc 1h sáng ngày 10/3/2011, tại một nhà nghỉ ở phường Bồ Đề, quận Long Biên, khi cô ta cùng gã người tình và lũ bạn hư hỏng đang sử dụng ma túy tổng hợp… Nguyễn Thị Thùy Dương còn khá trẻ, cô ta mới sinh năm 1987, trú tại phường Trúc Bạch, quận Ba Đình, Hà Nội. Tuy còn ít tuổi, nhưng Dương đã mang thai và làm đơn thân từ 3 năm nay. Vậy nhưng, đến giờ tất cả đều là con số 0, Dương đã mất tất cả, đối với cô ta, từ lâu cuộc đời đã chẳng còn gì ý nghĩa. Vào đêm bị bắt, cho dù đang phê thuốc nhưng Dương vẫn biết mình đang bị dẫn đi dâu. Khi nhìn thấy các chú Công an, hai hàng nước mắt của Dương tuôn trào. Về đến trụ sở Công an, Dương cứ thể gục mặt xuống bàn khóc tức tưởi, đôi lông mi giả được gắn kĩ càng trên mắt bị rơi ra, lúc đó mọi người mới nhìn kỹ được đôi mắt của cô ta, nó trũng sâu, thâm sì, lờ đờ và mệt mỏi, triệu chứng của những đêm mất ngủ triền miên và chơi bời vô độ. Dương bảo rằng, cô ta khóc vì thương thân mình, thương bố và ân hận vì tất cả những việc mình gây ra. Nếu hôm nay không bị bắt, không biết cô ta sẽ tiếp tục lún sâu đến mức nào. Thùy Dương sinh ra trong một gia đình lao động nghèo ở Hà Nội, bố đều không công việc làm, cả nhà 4 – 5 miệng đều trông cả vào quán nước vỉa hè của . Ngay từ nhỏ Thùy Dương đã có những nét xinh xắn, đáng yêu, càng lớn những nét xinh xắn đó càng trở nên quyến rũ hơn. Chính bởi có chút nhan sắc nên Dương được đám con trai để ý từ rất sớm. Mới tấp tểnh học lớp 6, lớp 7 đã có bao thanh niên lau nhau theo về nhà. Rồi Dương chẳng theo học tiếp được nữa, 14 tuổi Dương nghỉ học để ở nhà đàn đúm với đám bạn bè xấu. Và cũng từ khi bỏ học, Dương thường xuyên theo bọn con trai lên các sàn nhảy, vũ trường cắm chốt. Tháng ngày của Dương trôi theo những tiếng nhạc chát chúa trên sàn, những ly rượu mạnh, khói thuốc đặc quánh ở vũ trường. Rồi có những biến cố lớn liên tiếp đổ ập xuống gia đình Dương. Bố cô bị ốm nặng rồi mất, không còn khả ng lao động, quán hàng phải thu lại. Chẳng bao lâu sau thì anh trai Dương lại đột ngột qua đời, chỗ dựa về mặt tinh thần cũng như trụ cột về kinh tế cũng không còn. Từ đó, gánh nặng kinh tế của cả gia đình đã đè nặng lên đôi vai mỏng manh của Thùy Dương. Những lần cắm chốt chơi trên sàn nhảy, Dương đã học được những kiểu nhảy mồi rất thu hút khách. Cộng với thân hình bốc lửa và đôi chút lả lơi vốn có, dần dà Dương trở thành vũ nữ nhảy mồi lúc nào không hay. Nhiều sàn nhảy và vũ trường ở Hà Nội thi nhau mời chào, s đón Dương đến nhảy mồi, thế nên thời gian đó Dương cũng kiếm được những khoản tiền kha khá để giúp gia đình trang trải cuộc sống. Cũng phải nói thêm, làm nghề vũ trường có rất nhiều mối quan hệ phức tạp, bao nhiêu gã đàn ông lắm tiền nhiều của muốn s đón cô vũ nữ xinh đẹp. Tuy nhiên, với nghề của Dương thì chẳng ai tính chuyện yêu đương dài lâu với cô, ai cũng chỉ muốn vui vẻ tình một đêm hoặc cặp kè cho vui mà thôi. Đặc thù công việc của Thùy Dương là nhảy nhót thâu đêm suốt sáng, rồi nốc rượu mạnh, thế nên cho dù là thanh niên có khỏe mạnh đến đâu, thì cứ triền miên đêm hôm như vậy cũng mệt bã mà gục. Những lúc đó, Thùy Dương lại tìm đến ma túy tổng hợp, cắn chút thuốc để tg thêm sự phấn chấn, cho cảm giác vui vẻ, dẻo dai để lên sàn nhảy mồi. Rồi Dương nghiện ma túy lúc nào không hay, hễ đêm nào không có thuốc là đêm đó Dương nhảy không bốc, thấy uể oải, không kéo được nhiều khách lên sàn. Và thế là cuộc sống của Dương gắn liền với ma túy tổng hợp, tiền kiếm được dần dà chỉ đủ để Dương chơi ma túy, còn việc chi tiêu trong gia đình ngày càng bị thâm hụt đi. Đang trong lúc khó kh về tiền nong thì Dương mang bầu. Cô cũng chẳng biết bố của cái thai trong bụng là ai, bởi bao lâu nay Dương cặp kè, mua vui cho đủ loại đàn ông, người nào cũng chỉ cặp kè một thời gian, nên cô cũng chẳng có ý định đi tìm tác giả của cái thai. Bởi cái thai đã quá lớn nên Dương quyết định để sinh, cô coi đó là món quà vô giá mà ông trời đã ban tặng. Dương hi vọng rằng, khi sinh con ra, đứa bé sẽ mang đến niềm vui và cho cô một cuộc sống ý nghĩa, có trách nhiệm hơn. Một thời gian khi Dương mang thai, cô đã không đi nhảy, không xài thuốc lắc, tất cả với mong muốn đứa con trong bụng được khỏe mạnh. Để ổn định cuộc sống, Dương dựng lại cái bàn trà chén ở vỉa hè để bán thay , lần hồi kiếm tiền nuôi gia đình. Trở thành bà đơn thân khi mới 21 tuổi, lại đang trong thời điểm kiệt quệ, khó kh, đối với một cô gái trẻ như Dương thì sự khó kh này không dễ gì vượt qua. Nhưng Thùy Dương đã cố gắng hết sức làm lại từ đầu, cố gắng sống tốt để đứa con của cô không phải khổ vì nó. Vậy nhưng, một lần nữa tai ương vẫn đeo bám gia đình Dương. Cô con gái nhỏ, niềm hy vọng, niềm tự hào vô bờ bến của Dương trong một lần sểnh chân, đã bị ngã xuống đất. Mặc dù được cứu chữa kịp thời, tính mạng được đảm bảo nhưng đứa bé đáng thương đã không còn có khả ng nghe và nói. Đau đớn đến cuồng dại. Dương tưởng như mình có thể chết đi khi nghe cái tin tày trời đó. Nhưng sự thật vẫn là sự thật, Dương phải đối diện với sự thật phũ phàng. Sau chuỗi ngày nằm liệt vì buồn bã, Dương đành phải nuốt nước mắt gửi con vào một trường câm điếc để cháu học cách liên lạc với mọi người xung quanh. Và cũng từ khi gửi con vào trường câm điếc, Dương đã lao vào chơi để phá đời để quên đi nỗi buồn của cuộc sống. Thùy Dương tìm đến vũ trường, lao vào những cuộc chơi thâu đêm, suốt sáng. Những đêm triền miên, quay cuồng trong ánh đèn màu và âm thanh bốc lửa. Dương đã được một số khách chơi mời sử dụng ma túy tổng hợp và thế là cô ta lại tiếp tục quay lại với thuốc. Nhưng lúc này nhan sắc và sức khỏe của Dương đã tàn tạ dần, cô ta không được các chủ sàn mời nhảy mồi nữa, thế nên chẳng lúc nào cô ta có tiền để mua thuốc. Để có tiền thỏa mãn cơn nghiện, Dương tham gia vào đường dây mua bán ma túy tổng hợp. Để tránh sự phát hiện của lực lượng Công an, Dương liên tục thay đổi địa điểm thuê nhà, đồng thời cô ta bắt mối với các gái nhảy ở các quán bar, vũ trường trên địa bàn Hà Nội để cung cấp ma túy… Qua công tác quản lý nghiệp vụ, các trinh sát đội CSĐT tội phạm về ma túy, Công an quận Long Biên và công an phường Bồ Đề phát hiện một nhóm đối tượng chuyên cung cấp ma túy cho các nhà nghỉ, vũ trường trên địa bàn Hà Nội, nên đã tổ chức lực lượng theo dõi. Cho đến 0h ngày 10/3, tổ công tác của đội CSĐT tội phạm về ma túy phối hợp với Công an phường Bồ Đề đã bắt quả tang 4 đối tượng gồm: Nguyễn Thùy Dương, Võ Hồng Khanh, SN 1986, trú tại Kim Liên, Đống Đa, Hà Nội – đối tượng có một tiền án, Nguyễn Duy Hạnh sn 1982, trú tại phường Đức Giang, quận Long Biên – đối tượng có hai tiền án về tội cướp tài sản và Nguyễn Thị Thanh Nga sn 1979, trú tại Thạch Thất, Hà Nội – là người tình của Hạnh đang tụ tập sử dụng ma túy tại một ngôi nhà nghỉ ở phường Bồ Đề. Ngay sau đó, nhóm đối tượng này đã được đưa về Công an quận Long Biên để đấu tranh làm rõ. Tại cơ quan Công an, các đối tượng khai nhận, trước đó, cặp tình nhân Nguyễn Duy Hạnh và Thanh Nga đến thuê phòng nghỉ 402 nhà nghỉ Hò Hẹn để nghỉ với nhau. Đến khoảng 23h cùng ngày thì Nga gọi điện cho Thùy Dương đến phòng chơi. Đang chán đời, thấy có bạn rủ đi chơi thì Thùy Dương đã rủ thêm anh bồ Võ Hồng Khanh, đồng thời mang theo ma túy tổng hợp đến để sử dụng. Trong khi cả bọn đang “ngả bàn đèn” thì bị lực lượng công an ập vào bắt quả tang. Tang vật thu giữ được tại hiện trường bao gồm 1 tẩu hút tự tạo bằng thủy tinh, hai túi ma túy tổng hợp có trọng lượng 1,663g, cùng một số công cụ và phương tiện khác, phục vụ cho hoạt động phạm tội. Thùy Dương khai nhận, số ma túy trên cô ta mua của một người không quen biết ở khu vực dốc Bắc Cổ với giá 3 triệu đồng. Suốt buổi lấy lời khai tại trụ sở Công an quận, Dương chỉ ngừng khóc khi đã khai báo hết với cơ quan điều tra. Dương bảo rằng, cô ta thấy nhẹ lòng khi đã khai báo thành khẩn, nói hết những suy nghĩ lòng mình. Giờ Dương thấy nhớ con, thương và thấy thương thân mình. Cô ta thấy rằng cuộc đời mình thật quá đỗi bất hạnh, tất cả đều tan biến trước mắt, khiến cô trở thành người cô đơn và khốn khổ không thể tả. Dương cứ rấm rứt kêu ca, khóc lóc và đổ tội cho số phận, nhưng nếu suy nghĩ cặn kẽ thì Dương sẽ nhận thấy rằng, một phần kết cục buồn của ngày hôm nay cũng chính là do cuộc sống buông thả và hư hỏng quá sớm của Dương. Nếu cô ta không tự tàn phá tương lai, không dầm mình vào những đêm chơi bời thác loạn, thì chắc không bao giờ cô ta phải ngồi ở đây. C cứ vào hành vi phạm tội của Nguyễn Thị Thùy Dương, cơ quan CSĐT, Công an quận Long Biên đã ra quyết định tạm giữ hình sự đối với Dương về hành vi tàng trữ trái phép chất ma túy, đồng thời tiếp tục điều tra, mở rộng vụ án.