Từ trước đến nay, chúng ta cứ tưởng rằng cộng đồng game offline cũng như online không chỉ tại Việt Nam cũng như trên toàn thế giới là hai thái cực không liên quan gì đến nhau. Thậm chí tại nước ta , không ít game thủ đam mê những game offline và những người chơi game online đều có cái nhìn không mấy thiện cảm về nhau. Lan man và ngộ nhận một chút, những game thủ offline không ít người coi game online là thứ “hút máu”, với cộng đồng chưa đủ chín chắn, trong khi những gamer MMO lại nhìn cộng đồng offline như một bộ phận người co cụm, “tự sướng” với tựa game PC offline ‘chơi tí là hết’ và hầu như không đông vui như game online. Xin được nhắc lại đó hoàn toàn chỉ là những tư duy lệch lạc, nhưng không phải là không tồn tại trong cộng đồng game thủ Việt với hơn 10 triệu người chơi game. Thế nhưng kỳ thực, theo cảm nhận của riêng tôi, làng game thế giới đã và đang dần chuyển dịch sang một thái cực hoàn toàn khác, thái cực khó có thể làm ngơ: Các sản phẩm giải trí tương tác đã và đang dần được online hóa, và đây dường như là hướng đi tất yếu của làng game toàn cầu. Hãy bắt đầu với một trong những phát minh được coi là đã lột xác hoàn toàn bộ mặt làng game: Chế độ multiplayer. Ngày xưa, trên các diễn đàn game từ Việt Nam đến thế giới, khi multiplayer chưa ra đời, tất cả những gì người chơi có thể chia sẻ với nhau là cốt truyện game, những món đồ hiếm họ nhặt được trong những game RPG, hay điểm số họ giành được sau mỗi màn chơi. Giờ đây, nhờ có phát minh vĩ đại của những nhà làm game, thì bên cạnh việc “khoe của” trong game, người chơi còn có thể bàn luận với nhau về những trận đấu nảy lửa nhưng không kém phần vui vẻ giữa các game thủ với nhau. Có thể nói, Multiplayer đã hoàn toàn lột xác cộng đồng đam mê game. Cũng chính vì Multiplayer, cộng với không ít những lý do khác đã khiến cho những tựa game offline đúng nghĩa tuyệt chủng dần. Nói “đúng nghĩa” ở đây tức là bạn chỉ cần ra tiệm mua đĩa, cài đặt, nhập CD key (hay ở Việt Nam có cách nhanh gọn nhẹ rẻ nhưng… không hay là copy file crack) rồi chiến game mà không cần đến sự có mặt của kết nối internet. Ngày nay chúng ta có thể đếm được không ít những game yêu cầu kết nối internet mới có thể chơi được game, phần lớn là vì vấn đề bản quyền. Sau một ngày làm việc, học tập mệt mỏi, gamer về nhà với thú vui thưởng thức phần chơi đơn trong Diablo 3 mà hôm đó chẳng may trở trời, mạng đứt thì chắc chắn người chơi chỉ có cách… tắt máy đi ngủ. Hay một ví dụ khác, Assassin’s Creed cũng vậy, hệ thống DRM đầy tranh cãi cũng buộc người chơi phải thưởng thức game với kết nối internet thường trực. Sắp tới đây, đến cả Xbox 720 đình đám cũng bắt người chơi phải kết nối internet để chơi game, mặc dù đó mới là tin đồn. Chưa vội bàn đến multiplayer, chỉ riêng việc phải có internet để chơi game (vì vấn đề bản quyền hay đơn giản hơn là tranh tài với bạn bè về điểm số những màn chơi đơn), thì sao còn có thể gọi đó là ‘Game Offline’? Chưa kể, hiện ngày càng có nhiều game tạo ra mục chơi đơn chỉ để cho có, mặt khác tập trung hoàn toàn vào phần chơi mạng, nhưng nhiều người vẫn xếp chúng vào thể loại Game Offline. Game mua về, không ít người xếp xó mục singleplayer mà tập trung vào những trận đấu ở phần chơi mạng (dĩ nhiên yêu cầu kết nối internet) thì sao gọi được chúng là Game Offline? Một cách khái quát, cái gọi là ‘game offline’ giờ chỉ còn là một khái niệm mờ mờ ảo ảo mà người chơi game tự đặt ra để phân biệt với những game online hiện hành. Thực chất, chúng cũng ‘online’ chẳng kém gì MMO. Vậy còn game online, với những tài khoản, nhân vật trong game, kết nối internet được yêu cầu mỗi lần đăng nhập? Hãy lấy ví dụ một MMORPG nước ngoài rất được game thủ Việt Nam ưa chuộng trong thời gian gần đây: Vindictus. Cũng là một game online với rất nhiều người chơi trên cùng một server, thế nhưng cơ chế game lại không tạo nên những bãi ‘chăn quái’ rộng lớn, bắt game thủ phải bon chen để cày cấp. Thay vào đó, người chơi được quyền lựa chọn những dungeon chỉ có riêng mình họ hoặc một số lượng nhất định người chơi khác trong cùng party khám phá. Phong cách chơi này có phần tương đồng với rất nhiều game nhập vai hay được gọi là ‘game offline’. Ngoài ra, cũng có không ít những game dạng khám phá dungeon như vậy đang hoạt động, mà ở Việt Nam các game thủ thường gọi tính năng này là “phó bản”. Lấy ví dụ: Dragon Nest, hay nhiều người Việt Nam biết đến hơn chính là Maple Story. Đến đây chắc hẳn các bạn đã thấy được ranh giới nhạt nhòa giữa game online và (cái gọi là) game offline ở thời điểm này. Câu hỏi được đặt ra là, liệu các nhà phát triển game có “online hóa” hoàn toàn những game họ đang phát triển, ví dụ như Diablo 3 ra mắt 1 năm về trước hay không. Câu trả lời sẽ là “có”, và “không”. Với những game tập trung vào hệ thống chơi mạng hơn là chơi đơn (cũng là xu hướng chung), thì đó là bước chuyển dịch không thể không thực hiện. Thế nhưng nếu bắt người chơi phải có internet ngay cả khi thưởng thức singleplayer, chẳng sớm thì muộn, nhà phát triển/phát hành game cũng sẽ “ăn đủ gạch tạ” từ game thủ, giống như trường hợp Ubisoft trước đây chẳng hạn. Chỉ còn lại một điều duy nhất có thể chắc chắn, đó là từ ‘game offline’ đã chính thức mất đi gần hết giá trị của nó, và chỉ còn được sử dụng như một cụm từ với mục đích so sánh và phân biệt.
hình như cái bài này ra lâu lắm rồi thì phải, trong bài mà còn nhắc xbox 720 chắc cũng phải cỡ 2013-2014 rồi