Do you remember when you where 7? And the only thing that you wanted to do, Was show your mum that you could play the piano. Ten years have passed, And the one thing that lasts, Is that same old song that we played along and made my mumma cry... Chà, thế là nó cũng đã 17 tuổi rồi. Nó sắp trở thành một chàng thanh niên thật rồi sao? Thời ấu thơ như một giấc mơ đẹp, êm ả đưa nó vào dòng đời. Nó còn nhớ ta đã vui vẻ thế nào khi khoe với mẹ những chiến công vụn vặt của mình: đây là cái máy bay đầu tiên ta xếp được, bài chính tả đầu tiên ta được điểm tối đa…Giờ đây nhìn lại những “kỉ vật trẻ con” xưa kia, lòng nó không khỏi bồi hồi xao xuyến. Giờ đây thời gian nó dành cho gia đình quá ít, nó chỉ thích đi chơi với bạn bè. Càng lớn, nó càng tỏ ra “ưa làm theo ý mình hơn”, mới hôm qua, nó còn cãi nhau với mẹ nó một trận ra trò. I miss those days and I miss those ways When I got lost in fantasies In a cartoon land of mysteries In a place you won't grow old in a place you won't feel cold and I'll sing Nó nhớ, nhớ da diết thời ấu thơ, khi mà nó được chìm trong thế giới cổ tích, thần tiên qua câu chuyện của bà, lời ca của mẹ. Đối với nó, thời ấu thơ là một kỷ niệm không-thể-nào-quên. Thật buồn cười, ngày xưa nó luôn mong mình trở thành người lớn, còn bây giờ nó lại mong mình trở thành đứa trẻ con hồn nhiên, ngây thơ như ngày nào. Ngày…tháng…năm…. Da da da da da da da da da da da da Seems I'm lost in my reflection Da da da da da da da da da da da da Find a star for my direction Da da da da da da da da da da da da For the little girl inside who won't just hide Don't let me see mistakes and lies Let me keep my faith and innocent eyes My innocent eyes Nó dường như đang đánh mất chính mình, nó đang đứng truớc những áp lực lớn: ba mẹ nó kì vọng nó đậu Đại học, rồi những mối quan hệ ngoài xã hội, nó không còn dám tin tưởng vào bản thân nó nữa. Bây giờ nó như một con người khác, con người của những kì vọng. Nó nhận ra cuộc đời không đẹp như những câu truyện cổ tích, ngày nay đi ngoài đường, đọc trên báo, nó thấy biết bao nhiêu là tội ác đang hoành hoành. Không, nhưng nó sẽ khôgn mất niềm tin vào cuộc đời đâu. Không phải câu truyện cổ tích nào cũng có nhưng nhân vật như Thạch Sanh, chàng hoàng tử đó sao? Hôm chủ nhật, nó “bị” một đứa bạn rủ rê đi giúp đỡ những đứa bé ở Viện mồ côi, nhìn những đứa trẻ đang bơ vơ không cha không mẹ, thậm chí có những đứa dị hình dị tật, nó tự nhủ cuộc đời này vẫn còn rất cần những người-trẻ như nó. Ngày…tháng…năm… Do you remember when you were 15? And the kids at school called you a fool cos you took the chance to dream In the time that's past and the one thing that lasts Is that same old song that we played along and made my daddy cry Under my feeling under my skin Under the thoughts from within Learning the subtext Of the mind See creation how where defined Sáng nay nó lại gặp chuyện bực mình ở truờng, những đứa bạn nó lại trêu chọc nnó vì một chuyện vớ vẩn không đâu. Nhưng tối nay, nó lại được ăn cơm chung với cả gia đình, một buổi tối hiếm hoi trong lịch làm việc dày đặc của ba nó. Dạo này ba nó chỉ hoàn thành công việc và về tới nhà khi nó và mẹ đã ngủ. No trân trọng từng giây phút này. Nó, ba nó, mẹ nó ngồi bên nhau cùng vui vẻ chuyện trò, ăn cơm như ngày xưa, và nó cảm thấy như nó lọt thỏm giữa tình thương ấm áp của cha mẹ nó. Nó biết cuộc đời trước mắt nó còn nhiều những bất ngờ, nhưng nó tự tin rằng nó sẽ sẵn sàng đón nhận những bất ngờ đó. Dù sao thì nó cũng đã 17 rồi. Ừ nhỉ, nó cũng đã 17 rồi… Download: http://mp3.zing.vn/mp3/search/do.html?t=0&q=Innocent+Eyes&Input=++++Zing