Legacy of Kain: Defiance - Vòng quay định mệnh Thông tin game: Nền máy: PC Thể loại: phưu lưu mạo hiểm Phát triển: Crystal Dynamics Phát hành: Eidos Interactive Thời gian phát hành: 17/12/2003. Cấu hình tối thiểu: System: Pentium III 700Mhz or Athlon XP or equivalent RAM: 128 MB Video Memory: 32 MB Hard Drive Space: 2000 MB Cấu hình đề nghị: System: Pentium4(R) 1.3ghz or Athlon XP or equivalent RAM: 256 MB Video Memory: 64 MB Hard Drive Space: 2000 MB Truyền Thuyết Xứ Nosgoth... Cội nguồn của cuộc chiến... Kain là một nhà quí tộc trong một lần đi dạo chơi thì bị giết bởi lũ cướp, được cứu thoát, sống lại với lốt ma cà rồng chuyên đi hút máu vào ban đêm. Sau nhiều năm, thế giới của các vị thần hỗn loạn.Vị thần cai trị chiếc ghế của sự cân bằng gục ngã. Kain phải tự quyết định một là tự hủy mình để cứu thoát thế giới khỏi chiến tranh và diệt vong, hai là mang lốt ma cà rồng sống trường tồn để thế giới ngã vào biển lửa. Với đầu óc kiêu ngạo và sự ích kỉ của mình, Kain chọn quyết định thứ hai, làm cả thế giới ngập tràng trong máu lửa, và còn thúc đẩy sự thống trị của loài ma cà rồng. Raziel, một trong các đệ tử của Kain, quyết định chống lại chủ mình. Nhận thấy sự đối nghịch tiềm tàng, Kain nhẫn tâm đẩy người học trò vào chỗ chết. Các thần linh lợi dụng việc này chia rẻ hoàn toàn hai thầy trò, khiến cả hai thành kẻ thù truyền kiếp của nhau. Defiance là phiên bản thứ 5 trong loạt game Legacy of Kain. Bản đầu tiên Blood Omen: Legacy of Kain (1996). Sang tới các phần kế thì Crystal Dynamics mua lại bản quyền thực hiện, gồm có: Soul Reaver (1999), Soul Reaver 2 (2001), Blood Omen 2 (2002) và Defiance (2003). Kể từ khi xuất hiện, loạt game về “quỉ vương” Kain và “thiên sứ địa ngục” Raziel đã cuốn hút bao thế hệ gamer và có thể nói rằng đây là một trong số ít các game nhiều tập “sống lâu nhất”, và có sức thu hút người chơi mãnh liệt. Các nhà phát triển game đã đánh trúng tâm lý của người chơi khi khai thác đề tài “ma cà rồng” – một đề tài ít game khai phá nhưng có sức hấp dẫn rất lớn vì kích thích trí tò mò. Có lẽ đây là yếu tố chính tạo nên sự thành công của game. Một yếu tố khác cũng góp phần không nhỏ là cốt truyện của game, một câu chuyện ly kỳ mang đậm nét gôthíc cổ điển, được chia thành nhiều chương với mỗi chương là một phiên bản game khác nhau nhưng lại có liên hệ chặt chẽ với nhau theo trình tự. Legacy of Kain: Defiance (LoKD) là phần mới nhất của loạt game này và có lẽ đây là hồi kết của mọi gút mắc trong câu truyện. Đó là số phận của mỗi người, không ai có thể trốn tránh được kể cả ma cà rồng. Thế nhưng với Kain và Raziel thì khác. Cả hai đã nổi loạn để chống lại số phận của mình, mỗi người có một hướng đi riêng. Trong phần này Kain truy đuổi Moebius – người gác cổng thời gian, nhà tiên tri vĩ đại xứ Nosgoth và cũng là người nắm giữ bí mật số phận của Kain và Raziel. Kain muốn biết bí mật này để chấm dứt các cuộc rượt đuổi của Raziel. Còn Raziel (hay còn được gọi là “Soul Reaver”) thì đã chán ngấy vai trò làm “thiên sứ địa ngục” đuổi hồn bắt bóng của mình. Thế là Raziel tìm cách “vượt ngục” khỏi vương quốc bóng đêm, trở lại nhân gian để thực hiện cuộc phiêu lưu tìm kiếm định mệnh của bản thân. Con đường đi của cả hai đều có nhiều cản trở bởi các âm mưu được xếp đặt trước của kẻ thù, cuối con đường chỉ duy nhất một người sống sót. Kain hay Raziel? Câu trả lời xin dành cho bạn... Thuở ban đầu, LoK chỉ là game 2D chơi theo kiểu nhập vai pha trộn với một ít dạng hành động và phiêu lưu. Thời kỳ 3D bắt đầu phát triển mạnh, dòng game LoKD “lột xác” thành dạng chơi hành động hoàn toàn. Ngoài cốt truyện hấp dẫn, điểm thu hút của dòng game này chính là cách đánh nhau của game. Nhân vật chính Kain (hoặc Raziel) có các thế di chuyển cũng như chiến đấu rất đặc trưng, và điều làm cho các tay chơi “ghiền” chính là các chiêu “hạ độc thủ”: có thể “rút” linh hồn của đối phương, móc tim hay vài đường gươm “độc” kết liễu kẻ thù... LoKD bỏ đi hầu hết những chiêu này và chỉ giữ lại vài phần căn bản như chiêu rút linh hồn của Raziel, quăng kẻ thù vào các cọc nhọn, hút máu... nhưng nhờ vậy mà game bớt phần bạo lực hơn các bản trước. Trái ngược với các phiên bản trước có tốc độ chơi chậm, ít kẻ thù và lối đánh nhau rất thận trọng, ở phần này các trận quyết chiến của game có khá nhiều kẻ thù và diễn ra với tốc độ cao. Bạn có thể “dừng chân” để chiến đấu với chúng hoặc đơn giản là bỏ qua để đi tiếp (chỉ đụng độ chúng khi nào cần đến “máu”). Tuy nhiên ở một số chỗ bạn buộc phải tiêu diệt hết đối thủ thì mới tiếp tục cuộc hành trình được. Nhìn chung thì các đối thủ máy yếu và không “dữ dằn” như các phần trước. Đặc biệt là các con trùm rất dễ tiêu diệt, có lẽ do các cú đánh của chúng không gây mất máu nhiều cho bạn và một phần là việc “tiêu hao” cột máu của nhân vật trong game chậm hơn hẳn so với các game trước đây (nhân vật Kain và Raziel nếu không hút máu hoặc rút linh hồn đối phương thì cột máu của họ sẽ “mất” từ từ cho đến chết). Để tránh làm các gamer “hụt hẫng” vì đã lấy mất của họ phần lớn các thế đánh “độc chiêu” và chuyển tốc độ game lên cao, các nhà thiết kế game đưa ra các phần thưởng “nhỏ” khuyến khích như: càng đánh nhiều “combo” điểm kinh nghiệm của người chơi càng tăng, khi đó họ sẽ được thưởng bằng các tuyệt chiêu (có tổng cộng 5 tuyệt chiêu cho mỗi nhân vật), tương tự như cách thưởng trong Lord of the Rings: The Return of the King. Ngoài ra trong lúc đánh, cột năng lượng của thanh gươm Reaver (có dạng cây kiếm) mà bạn sử dụng sẽ tăng, khi đã đầy thì chỉ một “chiêu” bạn có thể hạ gục toàn bộ đối phương (sức mạnh của chiêu này phụ thuộc vào thanh gươm Reaver đang dùng là loại nào, trong game Kain có tổng cộng 5 cây kiếm, còn Raziel là 7). Nếu đánh giá về mặt nhân vật thì nhìn chung cả hai (Kain lẫn Raziel) di chuyển nhanh hơn ở các bản game trước và đều có các thế đánh tuyệt chiêu rất giống nhau: cũng dùng kiếm hất đối thủ lên không rồi bay lên đánh “combo”, dùng chiêu “telekinesis” (siêu năng lực) để quăng đối phương, “nện” bóng rổ... Họ chỉ khác nhau ở một số mặt: Kain là một con ma cà rồng nên phải hút máu đối phương để sinh tồn, còn Raziel thì “rút” linh hồn của đối thủ. Trong các cuộc quyết chiến Kain tỏ ra chậm chạp nhưng có những cú đánh chắc chắn đồng thời có chiêu né đòn “sương mù” rất hữu hiệu, còn Raziel rất nhanh nhẹn khi chiến đấu nhưng vì nhỏ con nên các cú tấn công không được mạnh và chiêu né đòn không “đã”, rất dễ trúng cú đánh của đối phương; cả hai có khả năng bay và đi xuyên song sắt nhưng được thể hiện khác nhau. Một điều rất “ngộ” trong game là Raziel biết bơi còn Kain thì không! (Có lẽ ma cà rồng ở “dơ” nên sợ nước chăng?). Theo nhận xét riêng thì Raziel có cách chơi khó và dài hơn Kain, vì nhân vật này phải thực hiện một khối lượng công việc lớn như giết trùm và giải đố, đồng thời hành động diễn ra ở cả hai thế giới song song: thế giới vật chất (material realm) và tâm linh (spectral realm). Raziel chỉ dùng đến thế giới tâm linh khi cần vượt qua các khoảng cách quá cao hoặc quá xa và để giết trùm, vì trong thế giới vật chất Raziel chỉ có độc một thanh kiếm Reaver “cùn”, còn để giải đố thì thế giới vật chất là thích hợp nhất. Nhắc đến giải đố thì game không gây khó khăn như các phiên bản đầu, chủ yếu là dùng thanh gươm Reaver thích hợp để mở các cơ quan, một công việc rất đơn giản tuy rằng việc tìm kiếm chúng khá dài dòng. Nếu để ý kỹ phần mới này bạn sẽ thấy một việc chưa từng có tiền lệ trong loạt trò chơi LoK, thay vì điều khiển Kain hoặc Raziel như trước đây thì người chơi luân phiên điều khiển cả hai. Có thể nói nhà phát triển game đã thành công trong việc đưa vào cùng lúc hai nhân vật và xử lý tình huống rất khéo léo: mỗi nhân vật đi một màn và không có cơ hội đụng độ nhau vì chiều thời gian khác nhau, chỉ duy nhất lúc gần cuối cả hai mới giáp chiến và lúc này người mệt lại là bạn vì phải chơi hai trận đánh liên tiếp (mỗi trận điều khiển một nhân vật). Với phiên bản này, đồ họa của dòng game LoK gây ấn tượng mạnh với các gamer. Dưới bàn tay “phù thủy” của những họa sĩ thiết kế tài ba, khung cảnh và nhân vật trong game rất chi tiết và đẹp mê hồn. Các nhân vật thì tròn trịa không góc cạnh, có khuôn mặt thể hiện được cá tính: một Kain đầy tham vọng với tướng tá trông rất “dữ dằn” và mang phong độ của một nhà quí tộc; một Moebius có nét mặt gian xảo và lừa lọc ẩn sau vạt áo choàng mềm mại... Có lẽ đẹp nhất trong game chính là các nội cảnh (indoor - game có rất ít cảnh ngoài trời). Mỗi căn phòng trong game trông như một bức tranh nghệ thuật đặc sắc với các chi tiết được thực hiện công phu và sắc nét, mang đậm nét gôthíc uy nghi, bề thế và sang trọng. Thế giới trong game rất rộng lớn, nó được chia làm nhiều khu vực khác nhau (trong tổng số 13 màn của game), việc di chuyển giữa các khu vực này khá “mệt” vì người chơi phải đi lòng vòng để giải quyết vấn đề, chưa kể một số màn có khung cảnh khá giống nhau (nhất là các màn đi lấy thanh gươm Reaver). Nếu nhà thiết kế game đưa vào bản đồ hay la bàn giúp người chơi định hướng thì có lẽ việc đi lại sẽ dễ dàng hơn. Có lẽ điểm đáng chê nhất của game chính là cách đặt góc nhìn (camera), thay vì để cho camera “bám dính” nhân vật như một số game hành động (Rune, Tomb Raider...) thì nó lại được đặt “chết” một chỗ, chính điều này làm cho việc di chuyển trong game rất khó khăn vì người chơi không thể định hướng được (đơn cử là rất khó kiểm soát khoảng cách trong các trường hợp nhảy qua lại), một trong số chỗ nhân vật bị góc nhìn che khuất, hành động rất khó khăn. Theo ý kiến riêng của tôi thì góc nhìn trong Blood Omen 2 là khá tốt, có thể quan sát được tình thế, mong rằng ở các bản kế tiếp dòng game LoK sẽ khắc phục tình trạng camera (loạt game LoK luôn thay đổi cách đặt camera). Ngoài ra đồ họa của game cũng mắc phải một lỗi dễ thấy, đó là khi đánh nhau, một số nhân vật bị “văng” vào tường và... biến mất, sau đó lại xuất hiện? Cuối cùng, việc sử dụng tay cầm (gamepad) không được hoàn hảo vì vẫn còn phụ thuộc vào bàn phím, do game có rất nhiều phím điều khiển so với 8 nút của gamepad. Có thể nói rằng trong LoKD mọi vấn đề gút mắc và khó hiểu ở các phần trước nay đã được “phơi bày” rõ ràng. Đối với nhiều người chơi thì đây có lẽ là phần kết của loạt game, nhưng theo tôi thì game chưa kết thúc vì nhân vật Elder God tuy bị đánh bại và chôn vùi, nhưng do đây là vị thần bất tử cho nên sẽ không bị đống đá đè chết dễ dàng như thế, chắc sẽ có phần tiếp theo. Nếu bạn không “khó tính” với cách đặt camera trong game thì tôi cho rằng đây là trò chơi đủ sức làm hài lòng các gamer về mọi mặt. Nào, hãy cùng Kain và Raziel phiêu lưu vào vùng đất Nosgoth - xứ sở của loài ma cà rồng... P/S: Nếu bạn đã từng lỡ mê Prince of Persia thì chắc hẳn sẽ không bỏ qua Game này CongTruongIT.Com - Tinh hoa hội tụ :Khi (71):