Người cha khốn nạn..
Thảo luận trong 'Tán dóc' bắt đầu bởi nguyendangduc, 6/7/07.
- Trạng thái chủ đề:
- Không mở trả lời sau này.
- Trạng thái chủ đề:
- Không mở trả lời sau này.
Ám ảnh vì từng bị cha quấy rối >Khóc vì thương Ngọc và thương cho mình From: T.M.T. Sent: Wednesday, July 04, 2007 9:47 AM To: [email protected] Subject: Chia se cùng em Ngoc và chi PL Đọc tâm sự của em Ngọc và những dòng chia sẻ của chị P.L., tôi như thấy cả tuổi thơ của mình trong đó. Tôi cũng như chị P.L., tôi cũng đã bị lạm dụng ngay từ khi còn nhỏ, khi tôi chưa dậy thì, và chuyện đó kéo dài suốt 10 năm. Cho đến khi tôi học hết lớp 12 và xa gia đình vào Sài Gòn học trung cấp thì mọi chuyện mới kết thúc. Ban đầu là ông ấy sờ nắn, thăm khám vùng kín của tôi, nói là tôi bị bệnh, nên ông ấy chữa bệnh cho tôi. Và dần dần không chỉ là sờ nắn nữa. Một đêm đông, khi ấy mẹ tôi đang đi công tác nước ngoài, bà tôi về quê có việc gia đình, chỉ còn tôi và cô em gái kém tôi 3 tuổi ngủ chung trên giường, ông ấy đã sang, hì hục trên người tôi và sau đó lau cái gì đó vào chăn. Khi ông ấy bỏ về giường mình, tôi đã sờ thử, một chất nhầy nhầy, dính dính mà sau này tôi mới biết đó là tinh dịch. Có nghĩa là cha tôi đã không chỉ sờ soạng, mà còn lạm dụng tôi để quan hệ tình dục, suốt 10 năm, hầu như hằng ngày. Tôi sống trong đau khổ, nhục nhã, tủi hờn, căm giận. Nhưng tôi không hiểu sao mình đã câm nín. Câm nín chịu đựng đau khổ, câm nín chịu đựng tủi hờn, nhục nhã. Mỗi khi muốn hành động, tôi lại nhớ đến nụ cười móm mém của bà nội, ánh mắt dịu dàng của mẹ, tiếng hát, tiếng cười trong trẻo của anh trai và em gái… Tôi không đủ can đảm để nói… Có những lúc tưởng như không thể nào chịu đựng nổi nữa, tôi nghĩ mình sẽ tìm đến cái chết, tôi lại tưởng tượng ra cuộc sống của bà, của mẹ, của gia đình sau đám tang của tôi: những giọt nước mắt đau khổ, những lời xì xầm của miệng lưỡi thiên hạ “lưỡi không xương lắm đường lắt léo”. Họ sẽ nói tôi tự tử vì gia đình không hạnh phúc, vì tôi bị thất tình, vì bố mẹ ngược đãi… Tôi sống như người đa tính cách, làm tất cả mọi người khó hiểu, và đến giờ vẫn vậy. Cho đến bây giờ, tôi đã có gia đình, mọi chuyện đã trôi qua gần 10 năm. Ông ấy vẫn sống, tôi vẫn day dứt. Tôi muốn được bộc bạch sự thật tuổi thơ của mình, nhưng tôi vẫn câm nín. Tôi không muốn người thân trong gia đình bị tổn thương, tôi không muốn gia đình mình mang điều tiếng, tôi không muốn làm ông ấy mất mặt với gia đình, mất uy tín với đồng nghiệp. Vì cũng như bố chị P.L., cha tôi là người có học và có địa vị trong xã hội. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tôi quyết định rằng sẽ im lặng suốt đời. Tôi hy sinh bản thân mình vì tất cả mọi người. Bởi nếu tôi có nói ra, có lẽ tôi cũng chẳng vơi bớt được đau khổ mà mọi người thân trong gia đình lại phải ít nhiều chịu nỗi đau đớn, tủi nhục giống như tôi. Và, tôi còn có điều khác em Ngọc, bởi vì tôi không mất lòng tin vào cuộc sống và vào con người. Tôi vẫn đã yêu, và đến mối tình thứ ba thì tôi kết hôn. Cho đến bây giờ, tôi vẫn hạnh phúc bên chồng mình. Mặc dù anh đã có những lúc cảm nhận thấy tôi có những “góc tâm hồn mà anh chưa bao giờ đặt chân đến được”, nhưng anh không trách giận tôi nhiều. Bởi anh nghĩ tôi là người đa cảm, thì sẽ có những lúc “thương cho một mảnh đời”. Tôi kể cho em về mảnh đời của mình, những điều tôi tưởng như không bao giờ mình nói ra, bởi vì tôi không thể cho em một lời khuyên cụ thể. Mà chỉ biết khuyên em một điều rằng, em hãy suy nghĩ thật kỹ và thật chín chắn trước khi làm bất cứ điều gì để không cảm thấy phải hối tiếc. Và tôi mong em hãy đừng mất lòng tin vào cuộc đời và vào con người như vậy. Hãy mở lòng mình ra, nếu đã yêu thì hãy tin, để đón nhận hạnh phúc. Và hãy biết giữ mình trước hôn nhân em nhé. Nếu em hỏi tôi hiện nay thế nào, thì tôi sẽ nói với em rằng, tôi tâm niệm trong lòng hai chữ tha thứ. Như chị P.L. nói, dẫu sao đó cũng là người tôi gọi là bố, người đã sinh ra tôi, đã cho tôi cuộc sống, dù là cuộc sống dằn vặt, khổ đau, đã lao động cật lực để anh trai và em gái tôi được ăn học, trưởng thành… """ Nguồn : http://vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/...07/07/3B9F7C44/" /> Ám ảnh vì từng bị cha quấy rối >Khóc vì thương Ngọc và thương cho mình From: T.M.T. Sent: Wednesday, July 04, 2007 9:47 AM To: [email protected] Subject: Chia se cùng em Ngoc và chi PL Đọc tâm sự của em Ngọc và những dòng chia sẻ của chị P.L., tôi như thấy cả tuổi thơ của mình trong đó. Tôi cũng như chị P.L., tôi cũng đã bị lạm dụng ngay từ khi còn nhỏ, khi tôi chưa dậy thì, và chuyện đó kéo dài suốt 10 năm. Cho đến khi tôi học hết lớp 12 và xa gia đình vào Sài Gòn học trung cấp thì mọi chuyện mới kết thúc. Ban đầu là ông ấy sờ nắn, thăm khám vùng kín của tôi, nói là tôi bị bệnh, nên ông ấy chữa bệnh cho tôi. Và dần dần không chỉ là sờ nắn nữa. Một đêm đông, khi ấy mẹ tôi đang đi công tác nước ngoài, bà tôi về quê có việc gia đình, chỉ còn tôi và cô em gái kém tôi 3 tuổi ngủ chung trên giường, ông ấy đã sang, hì hục trên người tôi và sau đó lau cái gì đó vào chăn. Khi ông ấy bỏ về giường mình, tôi đã sờ thử, một chất nhầy nhầy, dính dính mà sau này tôi mới biết đó là tinh dịch. Có nghĩa là cha tôi đã không chỉ sờ soạng, mà còn lạm dụng tôi để quan hệ tình dục, suốt 10 năm, hầu như hằng ngày. Tôi sống trong đau khổ, nhục nhã, tủi hờn, căm giận. Nhưng tôi không hiểu sao mình đã câm nín. Câm nín chịu đựng đau khổ, câm nín chịu đựng tủi hờn, nhục nhã. Mỗi khi muốn hành động, tôi lại nhớ đến nụ cười móm mém của bà nội, ánh mắt dịu dàng của mẹ, tiếng hát, tiếng cười trong trẻo của anh trai và em gái… Tôi không đủ can đảm để nói… Có những lúc tưởng như không thể nào chịu đựng nổi nữa, tôi nghĩ mình sẽ tìm đến cái chết, tôi lại tưởng tượng ra cuộc sống của bà, của mẹ, của gia đình sau đám tang của tôi: những giọt nước mắt đau khổ, những lời xì xầm của miệng lưỡi thiên hạ “lưỡi không xương lắm đường lắt léo”. Họ sẽ nói tôi tự tử vì gia đình không hạnh phúc, vì tôi bị thất tình, vì bố mẹ ngược đãi… Tôi sống như người đa tính cách, làm tất cả mọi người khó hiểu, và đến giờ vẫn vậy. Cho đến bây giờ, tôi đã có gia đình, mọi chuyện đã trôi qua gần 10 năm. Ông ấy vẫn sống, tôi vẫn day dứt. Tôi muốn được bộc bạch sự thật tuổi thơ của mình, nhưng tôi vẫn câm nín. Tôi không muốn người thân trong gia đình bị tổn thương, tôi không muốn gia đình mình mang điều tiếng, tôi không muốn làm ông ấy mất mặt với gia đình, mất uy tín với đồng nghiệp. Vì cũng như bố chị P.L., cha tôi là người có học và có địa vị trong xã hội. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều và tôi quyết định rằng sẽ im lặng suốt đời. Tôi hy sinh bản thân mình vì tất cả mọi người. Bởi nếu tôi có nói ra, có lẽ tôi cũng chẳng vơi bớt được đau khổ mà mọi người thân trong gia đình lại phải ít nhiều chịu nỗi đau đớn, tủi nhục giống như tôi. Và, tôi còn có điều khác em Ngọc, bởi vì tôi không mất lòng tin vào cuộc sống và vào con người. Tôi vẫn đã yêu, và đến mối tình thứ ba thì tôi kết hôn. Cho đến bây giờ, tôi vẫn hạnh phúc bên chồng mình. Mặc dù anh đã có những lúc cảm nhận thấy tôi có những “góc tâm hồn mà anh chưa bao giờ đặt chân đến được”, nhưng anh không trách giận tôi nhiều. Bởi anh nghĩ tôi là người đa cảm, thì sẽ có những lúc “thương cho một mảnh đời”. Tôi kể cho em về mảnh đời của mình, những điều tôi tưởng như không bao giờ mình nói ra, bởi vì tôi không thể cho em một lời khuyên cụ thể. Mà chỉ biết khuyên em một điều rằng, em hãy suy nghĩ thật kỹ và thật chín chắn trước khi làm bất cứ điều gì để không cảm thấy phải hối tiếc. Và tôi mong em hãy đừng mất lòng tin vào cuộc đời và vào con người như vậy. Hãy mở lòng mình ra, nếu đã yêu thì hãy tin, để đón nhận hạnh phúc. Và hãy biết giữ mình trước hôn nhân em nhé. Nếu em hỏi tôi hiện nay thế nào, thì tôi sẽ nói với em rằng, tôi tâm niệm trong lòng hai chữ tha thứ. Như chị P.L. nói, dẫu sao đó cũng là người tôi gọi là bố, người đã sinh ra tôi, đã cho tôi cuộc sống, dù là cuộc sống dằn vặt, khổ đau, đã lao động cật lực để anh trai và em gái tôi được ăn học, trưởng thành… """ Nguồn : http://vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/...07/07/3B9F7C44/" />
Thảo luận trong 'Tán dóc' bắt đầu bởi nguyendangduc, 6/7/07.