Cô nữ sinh hỏi bạn trai như không có ai bên cạnh: "Thôi chết, anh có mang theo bao cao su không?". Cậu trai tỉnh bơ: "Dùng làm gì, cứ để cho nó tự nhiên. Mà anh đủ "trình" control được!". Chị L. làm nhân viên lễ tân tại một nhà nghỉ ở quận Hoàng Mai (Hà Nội) gần 4 năm nay. Chị đã chứng kiến rất nhiều cảnh giới trẻ, teen dắt tay nhau vào thuê phòng. Dù có đôi chút chạnh lòng, nhưng chị đành phải làm ngơ. Bởi công việc của chị là vậy. Được hỏi về việc chị nghĩ gì khi thấy con cái người khác vào nhà nghỉ khi còn quá trẻ, chị L. chỉ lắc đầu ngao ngán. Sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt chị. Vì con gái chị cũng đang tầm tuổi ấy! Chị thở dài tâm sự: "Ngày nào cũng có cả tốp rủ nhau vào nhà nghỉ, nhất là những ngày hè nóng bức, trưa nắng oi. Bọn trẻ cả trai cả gái thường túm tụm góp tiền rồi thuê phòng. Nếu mình làm mẹ chúng, chắc chắn mình không thể để tình trạng này diễn ra. Nhưng mỗi nhà mỗi cảnh, trăm nghìn người, mình làm sao quan tâm được hết. Thôi thì đành nhắm mắt làm ngơ, chỉ biết thu tiền cho tròn trách nhiệm". Chị kể có lần chị chứng kiến cảnh một bà mẹ chạy xồng xộc vào phòng, hét toáng lên với nhân viên khách sạn rằng: "Con gái tôi đang ở đâu, các người đừng có mà che giấu nó. Tôi vừa nhìn thấy nó đi vào trong này với một thằng trẻ ranh". Nói rồi, chị chạy thẳng lên tầng trên, gõ cửa các phòng và tìm ngay ra con gái chị. Thật may, chưa có việc gì xảy ra, chị ta lôi xềnh xệch cô bé, vừa khóc vừa mắng thậm tệ. Trông cảnh ấy ai cũng thấy tội nghiệp nên cũng không lập biên bản với chị ta. Cô bé ấy tầm 15 tuổi... Chị L. nói xong, khuôn mặt đầy cảm thông. Bởi chị hiểu nỗi lòng của người làm cha mẹ. Nếu là chị, chị cũng không biết mình có thể kìm chế được hay không? Đó chỉ là một trường hợp tiêu biểu mà chị nhớ. Còn cảnh làm nhân viên nhà nghỉ, khách sạn, những chuyện ấy là chuyện bình thường, hay xảy ra. Chỉ có một điều khiến chị băn khoăn rằng, không hiểu sao, càng ngày, tuổi teen vào nhà nghỉ, khách sạn càng nhiều. Chị H, nhân viên lễ tân ở một nhà nghỉ bình dân, Thanh Xuân, Hà Nội cũng thổ lộ. Có lần, chị đang nghỉ trưa, mấy đôi trẻ dẫn nhau vào làm chị tỉnh giấc. Tận dụng thời gian buổi trưa, thay vì về nghỉ ngơi, chúng chọn nhà nghỉ cho thoải mái, mát mẻ và tự nhiên. Có đến mấy đôi, không biết có học cùng lớp hay không, nhưng cùng trường thì chắc, vì tên trường trên phù hiệu giống nhau cả. Nghĩ cho cùng, không biết, tại sao càng ngày bọn trẻ càng bạo dạn. Có đứa còn thản nhiên hỏi xin bao cao su... Người ta ngày xưa, yêu đương cầm tay trước mặt bạn bè còn ngại, nói chi tới việc lộ liễu công khai vào nhà nghỉ với người yêu, ngay cả cái tuổi vừa mới lớn. Dường như chúng chẳng nghĩ được, hành động này ảnh hưởng tới tương lai của mình thế nào. Chị H. kể nhà nghỉ của chị thường xuyên đón những đôi bỏ giờ, trốn tiết. Dường như, cái sự vào nhà nghỉ để yêu đương đã nhiễm vào đầu của bọn trẻ rất lâu rồi và được chúng nghĩ như một việc hết sức bình thường, như ăn nhẹ bằng fast foood vậy! Chị kể có lần thế này, đôi bạn trẻ, mặt non lắm, chị đoán là học sinh, dắt tay nhau vào nhà nghỉ trong tình cảnh không mấy là vui vẻ. Cô gái khóc lóc, giận dỗi, còn chàng trai thì giằng co, hai người cãi nhau một trận té tát trước nhà nghỉ trước khi lên phòng, khi đó cô gái này đã nín. Chẳng biết giận nhau ở đâu rồi lôi nhau vào nhà nghỉ để "làm lành". Cô nữ sinh hỏi như không có ai bên cạnh: "Thôi chết, anh có mang theo bao cao su không?". Cậu trai tỉnh bơ: "Dùng làm gì, cứ để cho nó tự nhiên. Mà anh đủ "trình" control được!".