THIÊN NGA TRẮNG

Thảo luận trong 'Hội họa, thơ ca' bắt đầu bởi Sinbad_N, 4/2/12.

  1. Sinbad_N

    Sinbad_N Member

    Bài viết:
    191
    [TABLE="width: 742"]
    [TR]
    [TD="width: 58"][/TD]
    [TD]Bà của cháu


    [TABLE]
    [TR]
    [TD][/TD]
    [TD]BÀ CỦA CHÁU

    Lúc nhỏ ở với bà
    Được nghe truyện cổ tích,
    Hai bà cháu mơ ước,
    Một quả mít Thạch Sanh.

    Bà như là nhiệt độ
    Cho tuổi thơ ấm lành,
    Bà như là ánh sáng
    Cho trí tuệ mong manh.

    Cháu nghịch ngợm, chối quanh,
    Bà ơi, bà đừng giận,
    Có nhiều điều cháu vẫn
    Còn chưa hiểu được ngay.

    Lớn, đẹp trai thế này,
    Những gì bà căn dặn,
    Như quyển sách cuộc sống,
    Cháu vẫn đọc mê say.

    Nếu cháu là bậc thầy
    Có thật nhiều phép thuật,
    Cháu vặn ngược quả đất,
    Cho thời gian quay vòng.

    Bà có trở lại không?
    Còn cháu thì vẫn bé?
    À, cháu làm luôn thể
    Một quả mít Thạch Sanh.[/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]


    [/TD]
    [TD="width: 58"][/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]






    Khói thuốc






    [TABLE]
    [TR]
    [TD][/TD]
    [TD]KHÓI THUỐC

    Sắp đến giờ tàu, và anh lại sắp đi,
    Nhưng lần này chắc sẽ là đi mãi,
    Nước mắt em cố chờ, để được rơi thoải mái,
    Anh biết chúng nhọc nhằn, nên càng vội ra đi?

    Đứng cạnh em, nhưng anh chẳng nói gì,
    Cứ hút hết điếu này, lại thay điếu khác,
    Năm tháng vui buồn, chập chờn khói thuốc,
    Anh thật gần, nhưng em chẳng còn anh.

    Hạnh phúc ở trên đời không đủ mong manh?
    Để dễ dàng đánh mất?
    Hạnh phúc là hư, nhưng trái tim là thật,
    Nó đau đến thế nào, anh chẳng biết đâu!

    Đứng cạnh em, nhưng anh chỉ cúi đầu,
    Cứ hút hết điếu này, lại thay điếu khác,
    Nếu nhà ga thông báo con tàu chậm chạp,
    Anh định hút mấy bao?

    Đứng cạnh em, nhưng chẳng nói lời nào,
    Cứ hút hết điếu này, lại thay điếu khác,
    Năm tháng vui buồn, chập chờn khói thuốc,
    Cay mắt thế nào, anh cũng chẳng biết đâu![/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]


    [TABLE]
    [TR]
    [TD][/TD]
    [TD]NGƯỜI ĐI ĐƯỜNG

    Chẳng phải thiên thần, chằng phải ma,
    Anh chỉ là người đi đường mệt mỏi,
    Đến dưới hiên nhà, vì quen lối,
    Rồi gõ cửa làm phiền.

    Em giật mình, tỉnh giấc thần tiên;
    Buổi sáng mơ màng ngủ;
    Anh vịn tay vào khung cửa gỗ,
    Rồi cất giọng thì thào:

    Nước nhà em mới mát làm sao!
    Hãy cho anh một cốc!
    Uống thỏa thuê, ừng ực;
    Hơn nước dừa Tam Quan.

    Nhà em có một chiếc vòi sen,
    Hãy cho anh vào tắm!
    Phun nước vào, người đi đường bụi bặm
    Sẽ trở thành tinh khôi.

    Nhà em có một chiếc giường êm,
    Hãy cho anh vào ngủ!
    Nếu giấc ngủ chập chờn, em hãy dỗ
    Bằng những chuyện ngày xưa.[/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]
    [TABLE="width: 111"]
    [TR]
    [TD="colspan: 2"][/TD]
    [/TR]
    [TR]
    [TD="width: 485"][/TD]
    [TD]
    [/TD]
    [/TR]
    [TR]
    [TD="colspan: 2"][/TD]
    [/TR]
    [/TABLE]
     
    :
  2. EeePC

    EeePC Moderator Thành viên BQT

    Bài viết:
    1,150
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City, Vietnam, Vietnam
    Cái tiết mục này chắc cần các bác già cỗi giúp sức :P
     
  3. hgtechvn

    hgtechvn New Member

    Bài viết:
    10
    hài..........................................
     
  4. benhsoithan

    benhsoithan New Member

    Bài viết:
    25
    Những câu hỏi về sỏi thận như: sỏi thận không nên ăn gì? Hay bị sỏi thận kiêng ăn gì? Là câu hỏi của nhiều người bị sỏi thận. Theo như y học, sỏi thận được hình thành là do sự lắng đọng của những chất như canxi, muối urat, hay phot-pho … đáng lẽ phải hòa tan trong nước tiểu, nhưng vì một sổ lý do như lượng nước tiểu qua ít hay nồng độ các chất khoáng tăng cao, dẫn đến việc lắng đọng và kết tinh, tạo thành sỏi thận trong đài, bể thận.Cách chữa sỏi thận
     

Chia sẻ trang này