Yesterday, all my troubles seemed so far away,now it looks as though they´re here to stay, oh I believe in Yesterday... Giọng hát trầm rũ buồn của Paul McCartney, một trong hai trụ cột của nhóm nhạc huyền thoại The Beatles vang lên. Như thể có một dòng diện chạy qua người tôi, một dòng điện dễ chịu chứ không phải cái dòng của các hạt điện tử có tác động sinh lý nguy hiểm. Gai gai và thẩn thờ, chìm đắm trong hoài niệm là những cảm giác ban đầu của tôi khi nghe lại những nốt nhạc đầu tiên của Yesterday bất tử. Đã khá lâu rồi tôi không nghe và hát lại ca khúc này, đã khá lâu rồi vì mải đắm chìm, rong chơi với những giai điệu đẹp đẽ khác mà tôi không tìm về với Yesterday. Hôm nay vì một lí do không phải vì ngẫu nhiên mà tôi lại tìm về với nó, tìm lại giai điệu của những “Ngày hôm qua” hoài niệm và đẹp đẽ như một giấc mơ. Yesterday, ca khúc mà có lẽ các bạn yêu âm nhạc, yêu những ca khúc mộc mạc, tình cảm và rất sáng tạo của tứ quái The Beatles, không ai không biết đến. Không ít trường hợp có những bạn đến với âm nhạc, đến với The Beatles chỉ vì bất chợt được lắng nghe những giai điệu sâu lắng, mê hồn của Yesterday văng vẳng phát ra từ cái băng cassete. Tiếng hát văng vẳng từ cái đài cuả nhà hàng xóm? Từ một quán nhạc hay từ cái đài kỷ niệm gắn liền với quãng đời sinh viên mơ mộng và lắm khát khao cháy bỏng?... nhiều! rất nhiều! Tôi nhận thấy Yesterday, đối với rất nhiều người là cả một kỷ niệm của quá khứ, của ngày hôm qua. Mỗi người đều có một kỷ niệm riêng với nó mà cứ mỗi lần nghe lại nó thì bao kỷ niệm lại ùa về làm thổn thức mỗi người. Tôi đến với Yesterday không phải vì The Beatles huyền thoại mà ngược lại mới đúng. Nghĩa là tôi đến với The Beatles chỉ vì Yesterday, Yesterday như là một trong những cú hích cho tôi đi vào thế giới âm thanh quyến rũ của The Beatles, để rồi từ Yesterday tôi tìm thấy bao khoảng khắc, bao giai điệu không thể nào quên với The Beatles. Mặc dù vậy không như nhiều bạn, Yesterday không phải là ca khúc của The Beatles mà tôi nghe đầu tiên. Hồi ấy nghe nhạc quốc tế mà không biết ngoại ngữ nhiều, chủ yếu nghe giai điệu mà cóc cần hiểu rõ nội dung của ca khúc nó như thế nào. Âm thanh từ cái đài cassete phát ra hẳn không thể bằng những cái đĩa CD bây giờ nhưng nó vẫn có gì đấy đáng trân trọng, đáng lưu giữ. Tôi vẫn giữ những cái băng nhạc tuyển chọn các ca khúc quốc tế, vẫn còn giữ được quyển lời bài hát ngày nào, quyển lời ca khúc nay đã cũ và rách nát theo năm tháng nhưng vẫn còn đó những nét chữ nguệch ngoạc cảm xúc bộc phát của tôi, vẫn còn đó những bản dịch mà tôi nhờ người khác dịch chép vào. Tôi không thể đánh mất nó đi vì nó là những kỷ niệm, là quá khứ cuả tôi. Viết đến đây tôi mới nhớ tới cái câu mà tôi rất tâm đắc của nhà văn Hoàng Phủ Ngọc Tường về quá khứ “...quá khứ là tài sản quý báu còn lại sau cùng của đời người,mãi mãi không thay đổi”. Vâng! đúng thế! hãy cố giữ lại những gì thuộc về quá khứ, dù chỉ là nhỏ nhoi và mỏng manh. Yesterday đến với tôi lần đầu tiên như thế nào đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ, bao kỷ niệm như thể mới chỉ diễn ra ở ngày hôm qua vậy. Lúc ấy cũng chẳng phân biệt được giọng hát và phong cách của The Beatles, vì thế lần đầu tiên tôi nghe Yesterday là do một nghệ sĩ khác The Beatles trình bày chứ không phải là do The Beatles trình bày, ấy thế mà tôi không hề hay biết. Không chỉ riêng nghệ sĩ đó trình bày lại Yesterday mà còn nhiều nhiều nghệ sĩ từ nổi tiếng nhất cho đến nghiệp dư khác cũng đã từng cover lại nó, Yesterday quả là có tính thông dụng cao. Không phải ngẫu nhiên mà nhiều tạp chí âm nhạc có uy tín bình chọn nó là ca khúc số một của nhân loại của mọi thời đại. Chắc hẳn rằng nó phải có cái gì đấy đặc biệt mới thông dụng và được mọi người yêu thích như vậy chứ? Ngay từ lần đầu tiên nghe nó tôi đã nhận thấy ở nó phảng phất những nét nhạc buồn bã, quyến rũ, những giai điệu mộc mạc giản dị không loè loẹt son phấn dưới cái nền nhạc đệm của chỉ một cây Guitar gỗ và có ít đoạn âm thanh của vĩ cầm xen vào da diết và hoài niệm. Giai điệu của nó phải nói là đẹp như chỉ có trong mơ vậy, mà quả vậy nó được Paul McCartney sáng tác sau một giấc mơ. Chuyện là như thế này, một buổi sáng, Paul thức dậy nhưng trong đầu anh chàng nhạc sĩ mộng mơ này vẫn còn vấn vương một nét giai điệu, nét giai điệu mà đã đến với Paul trong giấc mơ vừa qua. Ngay lập tức Paul tiến đến ngồi vào cây đàn Piano và dạo lại ngay giai điệu đó và Paul nắm bắt được nó rất nhanh. Buổi điểm tâm hôm đó, vừa ăn Paul vừa nghĩ ca từ cho giai điệu mà vừa mới đến với Paul. Nhưng quả thật không có cảm hứng thì có thiên tài cũng chịu, kết quả là những ca từ của giai điệu đó ra đời nhưng lại ảnh hưởng nhiều về cái buổi điểm tâm hôm đó, đọc ngay cái tên của nó (là tên một món ăn ưa thích của Paul mà Paul có dùng nó vào buổi điểm tâm hôm đó) cũng đã đủ thấy điều đó. Ca từ của Yesterday ban đầu rất thô, chẳng lãng mạn, trữ tình và triết lý gì cả. Mãi hai tuần sau đó ca từ tự nhiên đến với Paul và nó chính là Yesterday bất hủ mà chúng ta vẫn thường nghe ngày nay. Có một điều rằng ngay cả Paul cũng không tin giai điệu đó là của anh, Paul cảm thấy giai điệu rất quen thuộc,gặp bất cứ một người nào Paul cũng hát cho họ nghe để hỏi họ rằng đã nghe giai điệu này bao giờ chưa. Không ai đã nghe nó trước đó và thế là đích thực Yesterday là của Paul, là cuả The Beatles rồi.Bài hát này của The Beatles nhưng nó có thể xem là một màn độc tấu của Paul McCartney, The Beatles thu âm ca khúc này với chỉ có mình Paul tham gia cùng với cây Guitar gỗ và có một ít đoạn nhạc phát ra từ cây vĩ cầm. Và bây giờ... chúng ta hãy cùng nhau lạc bước vào thế giới của “Ngày hôm qua” đẹp như một giấc mơ: Yesterday, all my troubles seemed so far away, now it looks as though they´re here to stay, oh I believe in Yesterday... Tiếng đàn dạo đầu của chiếc Guitar nhẹ nhàng, đơn giản phát ra, Paul bắt đầu cất tiếng hát. Những ký ức về ngày hôm qua thật đẹp, ngày hôm qua là một ngày mà bao nỗi buồn không có chỗ để tồn tại trong ta nhưng hôm nay bỗng nhiên trong ta có một nỗi buồn chen lấn vào. Lúc này ta cảm thấy nhớ và tiếc vô cùng cái ngày hôm qua. Buồn nhưng ta vẫn có những tia sáng được thắp lên từ quá khứ, vẫn cảm thấy vơi đi phần nào nỗi buồn khi nhớ về những ngày hôm qua. Đan xen những câu hát của Paul là những nốt nhạc trầm phát ra từ cây Guitar quả là thật hay, từ từ đưa giọng hát của Paul vang lên cao vút. ... Suddenly, I´m not half the man I used to be, there´s a shadow hanging over me, oh yesterday came suddenly... Ngày hôm qua hiện về trong ta thật bất ngờ, bất ngờ như chính cái cách mà những nỗi buồn đã lấn vào ta vậy. Lúc ta buồn lúc đó ta mới cảm thấy nhớ những ngày hôm qua, nhớ những gì đẹp nhất mà ta đã có ở ngày hôm qua. Lúc này chỉ ước ao có một máy quay ngược thời gian để ta được quay về với những ngày hôm qua thôi. Tiếng đàn vĩ cầm, ở đoạn trên bắt đầu cất lên, réo rắt và da diết đưa ta về sống với những ngaỳ tháng quá khứ đẹp đẽ, những ngày tháng mà nỗi buồn không có chỗ để tồn tại. ... Why she had to go I don´t know she wouldn´t say. I said something wrong, now I long for yesterday... Giọng Paul bắt đầu cao lên và đưa cảm xúc người nghe lên đến tột đỉnh. Một sự thắc mắc và phần nào có sự trách móc trong đoạn trên. Cô gái ra đi mà không hề giải thích cho chàng trai một câu, không hề cho chàng trai biết những lỗi lầm mà chàng trai đã mắc phải. Đau khổ một cách bất ngờ và khó hiểu,giờ chàng trai chỉ còn biết cách nhớ về những ngày tháng của quá khứ đẹp đẽ khi hai người còn ở bên nhau, đó là những gì còn lại của chàng trai. Bài hát cứ thế, đánh vào cảm xúc của người nghe một cách nhẹ nhàng, sâu lắng nhưng sẽ còn in hằn mãi về sau. ... Yesterday, love was such an easy game to play, now I need a place to hide away, oh I believe in vesterday, mm mm mm mm... Ngày hôm qua, tình yêu đúng là như một trò chơi đễ dàng nhưng bây giờ chàng trai mơí cảm thấy được cái vị đắng ngắt của tình yêu, tình yêu quả là không dễ chơi một chút nào nếu ta không biết cách gìn giữ và vun đắp nó. Buồn và cô đơn, chàng trai bây giờ chỉ muốn tìm một nơi để trốn tránh với sự thực và hiện tại, để một mình gặm nhấm nỗi cô đơn và tìm lại, hồi tưởng về những ngày hôm qua đẹp đẽ, âu cũng là để có chút tia sáng để thắp lên cho ngày hôm nay và những ngày mai. Nếu không có ngày hôm qua thì ngày hôm nay và những ngày mai chỉ là những ngày dài dày đặc màn đêm và bóng tối. Bài hát kết thúc trong tiếng ngâm trầm trầm, rũ buồn của Paul, nhưng sao ta vẫn còn cảm thấy một cái gì đó trống trải trong ca khúc này, một mối tình quá buồn chăng? Dù sao đi nữa bạn hãy thử lắng nghe Yesterday một lần, tôi chắc rằng bạn sẽ được sống trong một không khí thật tuyệt vời của ngày hôm qua đẹp như một giấc mơ. Hãy tin vào tôi và hãy tin vào “Ngày hôm qua”! http://www.zing.vn/zing/Index.aspx?ArticleID=1469&ChannelID=214 Download: http://mp3.zing.vn/popupsong.php?zi...2FkmUsICy9sWeB2dvInagaMEL25naGVdUngaGFjLmdpZg