Photoshop Nhà phẫu thuật nhìn vào phim X quang: - Ghê quá! Xương đòn gãy, hai xương sườn giập, xương mác bị nứt... Nhưng không sao! Ta sẽ sửa lại bằng Photoshop. Xe Buýt Đối thoại trên xe buýt Trong xe buýt giờ cao điểm đông nghẹt người. Một anh chàng đứng áp quá chặt vào cô gái đằng trước. Bỗng cô quay lại tát đánh "bốp" vào mặt anh ta và cao giọng mắng. - Anh đứng cho nghiêm chỉnh vào nhá! Anh chàng nọ vừa xoa má vừa đáp: - Nhưng không phải như cô nghĩ đâu. Hôm nay là ngày lĩnh lương của tôi, và cái mà cô cảm thấy là cuộn tiền lương của tôi đấy. Cô gái xin lỗi, nhưng vài phút sau, cô lại tát anh chàng nọ đánh "bốp" rồi bảo: - Chắc anh không định thanh minh là từ nãy đến giờ anh đã được tăng lương hai lần đấy chứ? Thi Nhịn Đói Một cuộc thi nhịn đói được tổ chức. Thành phần tham dự gồm: một nhà sư Trung Quốc, một tu sĩ Ấn Độ và một sinh viên Việt Nam. Mỗi người sẽ bị nhốt trong một căn phòng đóng từ bên ngoài và sẽ phải nhịn ăn, nhịn uống hoàn toàn; nếu ai không chịu đựng nổi nữa thì bấm một nút ở trong phòng, sẽ có người cho ra. Ai chịu được lâu hơn thì thắng. Cuộc thi bắt đầu... Nhà sư Trung Quốc biết võ Thiếu Lâm nên đã vận dụng khí công, người này chịu được mười lăm ngày thì bỏ cuộc. Tu sĩ Ấn Độ rất quen với những kiểu hành xác nên nghĩ rằng mình đã chắc phần thắng. Được một tháng, tu sĩ Ấn Độ ấn nút và thực sự kinh ngạc khi anh sinh viên Việt Nam vẫn chưa ra. Một tháng 5 ngày, vẫn chưa thấy dấu hiệu gì từ anh sinh viên. Một tháng 10 ngày, vẫn vậy. Đến một tháng 15 ngày, ban tổ chức vì sốt ruột nên quyết định tự mở cửa để chúc mừng người thắng cuộc. Trong phòng là một hình người da bọc xương, miệng thều thào: - Cái...cái...nút...hư...hư...rồi!!!
Chuyện buôn bán Một cậu bé cùng với bố bước vào cửa hàng chuyên bán các phần mềm máy tính. Cậu bé chỉ vào quyển truyện tranh đang đọc: - Bố ơi, làm thế nào mà con ếch lại biến thành chàng hoàng tử nhanh thế ạ? Ông bố chưa kịp trả lời thì người bán hàng xen vào: - Đấy là nhờ photoshop cả đấy cháu ạ
Chuyện thời đại thông tin Câu chuyện sau đây được ghi lại nguyên xi từ phòng hỗ trợ khách hàng của hãng WordPerfect. Nhân vật chính đã bị đuổi việc nhưng đang kiện hãng theo điều khoản "Chấm dứt hợp đồng không có lý do". - Đây là phòng chăm sóc khách hàng hãng WordPerfect! Tôi có thể giúp gì được cho ngài? - Vâng, tôi gặp rắc rối với phần mềm WordPerfect. Tôi đang gõ thì đột nhiên tất cả chữ nghĩa biến mất. - Biến mất? Thế màn hình của ông bây giờ nom ra sao? - Chẳng có gì cả! Trống trơn! Nó không hiển thị bất cứ chữ nào khi tôi gõ. - Ông vẫn còn ở trong chương trình WordPerfect hay thoát ra ngoài rồi? - Làm sao biết được cơ chứ! - Ông có nhìn thấy dấu nhắc C: trên màn hình không? - Dấu nhắc C: là cái gì vậy? - Thôi, bỏ qua! Ông có thể di chuyển con trỏ quanh màn hình không? - Không có con trỏ nào hết. Tôi chẳng bảo cậu rồi là gì đấy, máy không nhận bất cứ lệnh nào cả. - Thế monitor của ông có đèn báo nguồn không? - Monitor là gì cơ? - Hừm! Nó là một thiết bị có màn hình, trông giống cái máy thu hình. Nó có cái đèn nhỏ để báo đang ở chế độ hoạt động không. - Tôi không biết! - Thế thì, nhìn vào đằng sau monitor và tìm dây cấp nguồn của nó. Ông nhìn thấy chưa? - Thấy rồi! - Tốt! Hãy lần theo sợi dây điện đến phích cắm. Nó có nằm trong ổ điện không đấy? - Có! - Ngài lưu ý cho, sau monitor có tới 2 sợi cáp chứ không phải chỉ có một đâu nhé! - Không! Làm gì có! - Nhất định là phải có chứ. Ngài xem lại coi. - À, tôi thấy rồi! - Một cáp là cáp điện đã kiểm tra rồi. Ngài hãy lần theo cáp còn lại xem nó có cắm chặt vào CPU không. - Tôi không với tới được. - Thế thì ngài quan sát kỹ xem giắc cắm đã ổn chưa. - Không nhìn thấy gì cả. - Thử quỳ xuống và cúi người hết cỡ về phía trước xem! - Không phải tại góc nhìn. Tôi không nhìn thấy gì vì ở đây tối quá. - Tối? - Phải! Đèn văn phòng tắt hết rồi và nguồn sáng duy nhất bây giờ là ánh sáng bên ngoài chiếu qua cửa sổ. - Thế thì bật đèn lên! - Không được! - Tại sao không? - Mất điện rồi! - Mất điện? À, thế là mọi chuyện giải quyết xong. Ông còn giữ hộp xốp, bản hướng dẫn và các thứ để đóng gói chiếc máy không? - Còn! Để làm gì vậy? - Ông hãy rút giắc cắm, đóng gói chiếc máy lại đúng như lúc mua nó rồi mang tới nơi đã bán máy cho ông. - Tệ thế sao? - Vâng, tôi e là như vậy. - Được rồi, thế tôi sẽ nói gì với cửa hàng? - Hãy bảo họ rằng ông ngu ngốc tới mức không xài nổi máy tính. :lacdau: :lacdau:
Trên một chuyến bay Trên máy bay có năm người : phi công, Michael Jordan, Bill Gates, Ðạt Lai Lạt Ma, và một thanh niên hippi. Bỗng một bình ô xi trong khoang hành lý phát nổ, khói lan khắp máy bay. Cửa buồng lái bật mở, viên phi công xộc vàp khoang hành khách và nói: - Tôi có một tin tốt và một tin xấu. Tin xấu là máy bay chúng ta sắp rơi. Tin tốt là có bốn cái dù và tôi mang một cái đây. :devil: Anh ta mở cửa và nhảy ra khỏi máy bay. Michael Jordan bật dậy. - Tôi là vận động viên vĩ đại nhất thế giới. Thế giới cần những vận động viên vĩ đại. Tôi nghĩ vận động viên vĩ đại nhất thế giới nên có một cái dù ! Anh ta chộp lấy một cái dù, nhảy phóc qua cửa vào đêm tối. Bill Gates đứng lên nói: - Tôi là người khôn ngoan nhất thế giới. Thế giới cần những người khôn ngoan. Tôi nghĩ người khôn ngoan nhất thế giới cũng nên có một cái dù. Bill Gates chộp lấy một cái và nhảy ra ngoài. Hai người còn lại nhìn nhau, Ðạt Lai Lạt Ma nói: - Này con, ta đã sống một đời an lạc, đã giác ngộ lẽ vô thường. Con còn trẻ lắm, con hãy mang dù, để ta rơi theo máy bay. Cậu hippi cười đáp: -Ồ, THẦY KHÔNG PHẢI LO. NGƯỜI KHÔN NGOAN nhất thế giới vừa nhảy ra ngoài với cái balô của con. :ak: :ak: :ak: :ak:
Cái chết của một lập trình viên Microsoft Anh chàng này thấy mình đang đứng trước một hội đồng để quyết định lên thiên đường hay xuống địa ngục. Hội đồng cho biết anh có thể xem qua hai nơi này trước khi đưa ra câu trả lời cuối cùng. - Tốt thôi. Anh nói xong thì được một thiên thần đưa tới bãi biển lấp lánh nắng vàng với tiếng nhạc xập xình và các cô gái mát mẻ đang nằm dài. - Trời ơi. Thiên đường tuyệt diệu quá! - Không đâu - thiên thần nói. Đó là địa ngục. Anh có muốn xem thiên đường không? - Có chứ. Thế là thiên thần đưa anh ta đến một nơi khác. Chỗ này chỉ có vài đám người đang ngồi trong công viên chơi trò bingo và cho lũ chim bồ câu đã chết ăn vụn bánh mỳ. - Đây mà là thiên đường sao? - Đúng vậy. - Thế thì tôi chọn địa ngục. Ngay lập tức, anh chàng thấy mình đang bị ngập trong đám dung nham đỏ quạch nóng chảy. Anh ta la lên nức nở: - Bãi biển đâu rồi? Cả nhạc nhẽo nữa? Các cô em kia đang ở đâu? - Đó chỉ là bản demo thôi.:lamlo: Thiên thần cười mỉm rồi biến mất.:lacmong: :lacmong: :lacmong: